Do đặc thù của cây le có tán lá thấp và rậm rạp, nhiều loại ong và kiến có nọc độc thường chọn bụi le làm tổ; bò cạp, rắn, rết, hố sâu…hay nằm ẩn khuất trong lớp lá ủ dày bên dưới tán le.
Do vậy, khi bẻ măng, người ta phải bò từ bụi le này qua bụi khác để tìm măng nên rất dễ trở thành ” nạn nhân ” của những loại động vật hoang dã này .
Tuy nhiên, do măng le mang lại nguồn thu khá lớn, nên cứ vào mùa măng, nhiều người không ngại nguy hiểm, vào sâu trong rừng phòng hộ Dầu Tiếng để tìm kiếm.
Số măng ít ỏi của anh Phong sau gần một buổi “lủi” rừng.
Anh Nguyễn Thanh Phong ( ngụ tại xã Suối Dây, huyện Tân Châu, tỉnh Tây Ninh ), là người chuyên đi lấy măng le cho biết, vài năm trước, chỉ trong một buổi vào rừng, nhóm của anh hoàn toàn có thể thu hoạch khoảng chừng 30 kg măng le đã lột vỏ .
Nhưng hiện nay, cả buổi lùng sục cũng chỉ được khoảng 10kg măng còn vỏ. Hầu như bụi le nào cũng có dấu người bẻ măng trước đó. Số lượng măng le mọc cũng ít hơn so với những năm trước.
Cùng kiểm tra tổng số măng le thu được .
“Măng le ngày càng ít hơn trước là do có nhiều người tận thu nguồn măng non tái sinh, chặt cây le trưởng thành để làm chà, làm cho bụi le toàn cây già cỗi. Nếu người đi bẻ măng hoặc chặt le biết chừa lại một vài cây giống tốt thì có lẽ nguồn măng đã không giảm nhiều như vậy” – anh Nguyễn Thanh Phong, một người trong nhóm bẻ măng cho hay.
Cũng giống như nhóm anh Phong, nhóm bẻ măng le của ông Nguyễn Văn Cu ( ngụ tại xã Tân Thành, huyện Tân Châu, tỉnh Tây Ninh ) cũng không khá hơn. Ông Cu cho biết nhóm ông có 4 người nhưng một buổi thu hoạch chưa được 15 kg măng còn vỏ .
Source: http://amthuc247.net
Category: Đặc sản