[Bác Chiến] Vòng Tay – Ngoại truyện – Em, có yêu tôi không? – Page 2 – Wattpad

Rate this post

Tiêu Chiến ngẩng đầu lên, đối lập với đôi mắt đen thẳm ẩn sau lớp kính gọng vàng, anh cười khẽ, nụ cười dịu dàng êm ả tràn trề ấm cúng ” Thầy Vương. “

Mọi người trong lớp đều giật mình nhìn người đùng một cái Open đó, thầy Vương khoa Sinh học không có gì làm đến lớp Thiết kế để làm gì, nhưng lại nhìn Tiêu Chiến đang ngồi đối lập thầy, thì thấy không có gì để vướng mắc nữa, việc Tiêu Chiến và Vương Nhất Bác có quen biết nhau bạn cùng lớp anh có biết tới, đã từng thấy hai người họ đi cùng trên hiên chạy nhiều lần, chắc là đẹp trai nên hợp nhau, mọi người cúi đầu thao tác trong tay, bí mật nghĩ vậy.

Vương Nhất Bác đưa tay nâng kính, nhìn khuôn mặt đẹp như tranh vẽ trước mặt mình, trầm giọng nói ” Phòng thí nghiệm có nhiều dụng cụ chưa rửa. “

“… “

” Em Tiêu Chiến, nếu có thời hạn thì nhờ em tương hỗ. “

Thì ra tới để tìm người giúp việc, mọi người lại gật đầu, không hổ danh là anh Chiến khoa Thiết kế, thầy Vương không dễ chiều như vậy cũng vừa lòng anh, đến mức phải đến lớp nhờ anh quét dọn giúp thầy.

Tiêu Chiến cúi đầu cười khẽ, sau đó ngẩng lên nói với Vương Nhất Bác vẫn đang nhìn anh chú ý ” Em đang bận một chút ít. “

Vương Nhất Bác liếc thấy mấy tờ giấy không ra hình dạng trên bàn anh, khoé môi nhếch lên, vẻ mặt thật là khó có tình cảm.

” Vậy nên ” Tiêu Chiến chống tay lên bàn, vờ như không thấy vẻ mặt này của Vương Nhất Bác, dùng khẩu hình miệng nói nhỏ ” Năn nỉ đi, em đi theo thầy. “

Vương Nhất Bác cúi đầu, ánh nắng ngoài hành lang cửa số rọi vào phủ lên lớp kính, không ai thấy được biểu cảm của thầy lúc này, Tiêu Chiến mỉm cười, lúm đồng xu tiền ẩn hiện bên má, một lúc sau Vương Nhất Bác mới hơi cúi người xuống, từ ngoài nhìn vào chỉ thấy thầy cúi xuống rất ít không đáng kể, nhưng Tiêu Chiến hoàn toàn có thể thấy rõ ràng lốc xoáy đang nổi lên trong đôi mắt đó, Vương Nhất Bác cũng dùng khẩu hình đáp lại ” Năn nỉ em. “

Tiêu Chiến hài lòng cong môi, gật đầu đứng dậy, cùng Vương Nhất Bác sóng vai đi ra ngoài, mọi người trong lớp không ai có quan điểm gì, thầy Vương đã đến lớp nhờ, còn ai dám quan điểm.

Hai người bình thản đi trên hiên chạy, nhưng nếu quan sát kĩ sẽ thấy sải chân của cả hai rất rộng, đều là người chân dài nên một sải chân này hoàn toàn có thể bằng ba bước chân của người thông thường, vậy nên phòng thí nghiệm cách lớp Tiêu Chiến không xa đã bị hai người dùng vận tốc không tưởng tới thật nhanh.

Vương Nhất Bác mở cửa ra rồi bước vào trước, Tiêu Chiến đút hai tay vào túi quần đứng bên ngoài nhìn thầy, mắt hơi nheo lại, dưới ánh nắng cuối xuân thật là xinh xắn đến mức cùng cực.

Hai mắt Vương Nhất Bác càng thêm tăm tối, thầy bước ra ngoài vươn tay ra, nắm khuỷu tay Tiêu Chiến kéo vào trong, ngừng hoạt động lại, ấn anh lên cửa, cúi xuống ngậm lấy môi anh.

Thật là, sao lúc trước lại không biết em ấy có tính cách này chứ.

Tiêu Chiến mỉm cười, hai tay vòng qua ôm lấy cổ Vương Nhất Bác, nhắm mắt tận thưởng nụ hôn này, hiện tại anh đang bị thầy ép vào trong khoảng trống chỉ còn thầy và anh, mùi vị trên người của cả hai hoà lẫn vào nhau, hơi ấm của thầy bảo phủ lấy anh, không cho anh khước từ, cũng không cho anh chạy thoát.

Source: http://amthuc247.net
Category: Cách làm