Thuyết minh về cách làm mì tôm trứng

Rate this post

Thuyết minh về cách làm một món ăn mà em yêu thích gồm 8 bài văn mẫu, giúp các em học sinh lớp 8 có thêm nhiều ý tưởng mới để hoàn thiện bài văn của mình. Nhờ đó, sẽ ngày càng học tốt Văn thuyết minh lớp 8.

Nội dung chính

  • Thuyết minh về cách làm một món ăn mà em yêu thích
  • Thuyết minh về cách làm món Phở Hà Nội
  • Thuyết minh về cách làm bánh trôi nước
  • Thuyết minh cách làm món mỳ Quảng
  • Thuyết minh về cách làm món cơm rang thập cẩm
  • Thuyết minh về cách làm món bún riêu
  • Thuyết minh về cách làm món vịt quay me
  • Thuyết minh về cách làm món bún thang
  • Thuyết minh về cách làm món nem rán
  • Video liên quan

Thông qua 8 bài thuyết minh món ăn này, các em thuận tiện viết bài văn thuyết minh món bánh trôi nước, món Mỳ Quảng, món cơm rang thập cẩm, món vịt quay me, món bún thang, món nem rán, món Phở Thành Phố Hà Nội … Vậy mời các em cùng theo dõi bài viết dưới đây của Download. vn để hiểu hơn về nhà hàng siêu thị trên khắp mọi miền .

Thuyết minh về cách làm một món ăn mà em yêu thích

  • Thuyết minh về cách làm bánh trôi nước
  • Thuyết minh cách làm món mỳ Quảng
  • Thuyết minh về cách làm món cơm rang thập cẩm
  • Thuyết minh về cách làm món bún riêu
  • Thuyết minh về cách làm món vịt quay me
  • Thuyết minh về cách làm món bún thang
  • Thuyết minh về cách làm món nem rán

Thuyết minh về cách làm món Phở Hà Nội

Đặc sản Thành Phố Hà Nội có nhiều, TP. Hà Nội là khu vực nổi tiếng với nhà hàng mê hoặc, không riêng gì so với hành khách quốc tế mà còn hấp dẫn người Nước Ta. Nhưng nhắc đến món ăn Thành Phố Hà Nội là người ta nhắc tiên phong đến phở. Phở như một thứ đại diện thay mặt mang tính truyền thống, đặc trưng của món ăn TP. Hà Nội. Lý do thật đơn thuần phở TP. Hà Nội khác hẳn các nơi khác, nó không hề trộn lẫn với bất kể một thứ phở nơi nào, mặc dầu ở đó người ta đã cố ý trương lên cái biển Phở Thành Phố Hà Nội .Không biết, phở Thành Phố Hà Nội có tự khi nào, chỉ biết rằng, phở đã đi vào trang viết của rất nhiều nhà văn như : Nguyễn Tuân, Thạch Lam, Băng Sơn hay Vũ Bằng, … Phở, dưới những ngòi bút ấy, gần như chẳng còn ai hoàn toàn có thể tả hay hơn nữa, và cũng chẳng cần ai phải tốn công mà viết thêm về Phở nữa vì nó đã quá đủ đầy, đã quá nổi tiếng rồi .Và cũng không biết từ khi nào phở đã trở thành món ngon nổi tiếng và khi chiêm ngưỡng và thưởng thức phở ở TP.HN người ta mới thấy được mùi vị truyền thống cuội nguồn. Phở TP. Hà Nội là một món ăn đặc biệt quan trọng của người Thành Phố Hà Nội đã có từ rất lâu .Thạch Lam trong ” TP.HN ba 36 phố phường ” viết : Phở là một thứ quà đặc biệt quan trọng của TP.HN, không phải chỉ riêng TP.HN mới có, nhưng chính là vì chỉ ở TP. Hà Nội mới ngon “. Phở ngon phải là phở ” cổ xưa “, nấu bằng thịt bò, ” nước dùng trong và ngọt, bánh dẻo mà không nát, thịt mỡ gầu giòn chứ không dai, chanh ớt với hành tây đủ cả “, ” rau thơm tươi, hồ tiêu bắc, giọt chanh cốm gắt, lại điểm thêm một chút ít cà cuống, thoảng nhẹ như một hoài nghi “. Vào thời những năm 1940, phở đã rất phổ cập ở TP. Hà Nội : ” Đó là thứ quà ăn suốt ngày của tổng thể các hạng người, nhất là công chức và thợ thuyền. Người ta ăn phở sáng, ăn phở trưa và ăn phở tối ….Nguyễn Tuân, nhà văn của ” Vang bóng một thời ” đã có một tùy bút xuất sắc về phở. Ông cho phở có một ” tâm hồn “, phở là ” một miếng ăn kỳ diệu của toàn bộ người Nước Ta chân chính “. Cố đạo diễn điện ảnh Phạm Văn Khoa lúc sinh thời kể rằng, có lần ông cùng Nguyễn Tuân đang ăn phở, một người yêu thích nhận ra nhà văn bước lại chào nhưng Nguyễn Tuân vẫn vục đầu vào ăn. Người kia chắc như đinh mình không nhầm đã kiên trì chờ đón. Hết tô phở Nguyễn Tuân mới ngẩng mặt lên bảo ” Tôi đang chiêm ngưỡng và thưởng thức nên không vấn đáp, anh thứ lỗi “. Nhà văn không dùng chữ ăn mà dùng chữ chiêm ngưỡng và thưởng thức .Phở được dùng riêng như thể một món quà sáng hoặc trưa và tối, không ăn cùng các món ăn khác. Nước dùng của phở được làm từ nước ninh của xương bò : xương cục, xương ống và xương vè. Thịt dùng cho món phở hoàn toàn có thể là bò, hoặc gà. Bánh phở phải mỏng dính và dai mềm, gia vị của phở là hành lá, hạt tiêu, giấm ớt, lát chanh thái. Phở luôn phải ăn nóng mới ngon, người TP. Hà Nội còn ăn kèm với những miếng quẩy nhỏ. Tuy nhiên, để có được những bát phở ngon còn tùy thuộc vào kinh nghiệm tay nghề và tuyệt kỹ truyền thống cuội nguồn của nghề nấu phở .Trong món phở Thành Phố Hà Nội quy trình chế biến nước dùng, còn gọi nước lèo, là quy trình quan trọng nhất. Nước dùng của phở truyền thống lịch sử là phải được ninh từ xương ống của bò cùng với một số ít gia vị. Xương phải được rửa sạch, cạo sạch hết thịt bám vào xương cho vào nồi đun với nước lạnh. Nước luộc xương lần đầu phải đổ đi để nước dùng khỏi bị nhiễm mùi hôi của xương bò, nước luộc lần sau mới dùng làm nước lèo. Gừng và củ hành đã nướng đồng thời cũng được cho vào .Lửa đun được bật lớn để nước sôi lên, khi nước đã sôi thì phải giảm bớt lửa và khởi đầu vớt bọt. Khi đã vớt hết bọt, cho thêm một chút ít nước lạnh và lại đợi nước liên tục sôi tiếp để vớt bọt … Cứ làm như vậy liên tục cho đến khi nước trong và không còn cặn trong bọt nữa. Sau đó, cho một chút ít gia vị vào và kiểm soát và điều chỉnh độ lửa sao cho nồi nước chỉ sôi lăn tăn để giữ cho nước khỏi bị đục và chất ngọt từ xương có đủ thời hạn để tan vào nước lèo .Có thể nói, phở Thành Phố Hà Nội có cái ngọt chân chất của xương bò, cái thơm của thịt vừa chín đến độ để vẫn dẻo mà lại không dai. Màu nước phở trong, bánh phở mỏng mảnh và mềm. Chỉ nhìn bát phở thôi cũng đủ thấy cái chất sành điệu, kỹ càng trong nhà hàng của người TP. Hà Nội. Một nhúm bánh phở đã trần qua nước nóng quyến rũ dàn đều trong bát, bên trên là những lát thịt thái mỏng mảnh như lụa điểm mấy ngọn hành hoa xanh nõn, mấy cọng rau thơm xinh xắn, mấy nhát gừng màu vàng chanh thái mướt như tơ, lại thêm mấy lát ớt thái mỏng mảnh vừa đỏ sậm vừa màu hoa hiên .Tất cả sắc tố đó như một bức họa lập thể hơi bạo màu nhưng thích mắt cứ dậy lên mùi vị, quyện với hơi nước phở bỏng rẫy, bốc lên nghi ngút, thức tỉnh tất thảy năng lực vị giác, khứu giác của người ăn, khiến ta có cảm xúc đang được hưởng cái tinh xảo của đất trời và con người hợp lại. Chỉ húp một tý nước thôi đã thấy tỉnh người. Thịt thì mềm, bánh thì dẻo, đôi lúc lại thấy cái cay dịu của gừng, cái cay nồng của ớt, cái thơm nhè nhẹ của rau thơm, cái thơm của thịt bò tươi mềm. Tất cả cứ ngọt lừ đi, ngọt một cách hiền lành, êm nhẹ mà chân thực, tuyệt kỹ hòa giải .Ta hoàn toàn có thể chiêm ngưỡng và thưởng thức nhiều mùi vị phở tại TP. Hà Nội. Có ba món phở chính : Phở nước, Phở xào, Phở áp chảo. Trong ba loại phở trên thì phở nước là phổ cập hơn cả. Phở nước gồm có : Phở Bò, phở Gà, phở Tim gan. Tuy nhiên, người sành điệu chỉ ăn phở chuộng nhất phở Bò, thứ đến là phở gà và không đồng ý những loại phở khác .Đối với hành khách quốc tế thì phở được coi là món ngon mê hoặc và lạ miệng bởi sự tinh túy. Để chiêm ngưỡng và thưởng thức phở ngon thì cần phải để phở trong bát sứ chứ không phải là bát thủy tinh hay bát nhựa. Bát đựng phở không được quá to hay quá nhỏ. Nếu bát quá nhỏ, nước dùng sẽ chóng nguội và không có đủ chỗ để thịt, rau thơm và gia vị. Nếu bát to quá thì chưa ăn hết một bát bạn đã thấy chán vì phở chỉ là một món ăn nhẹ hoặc món ăn thêm .Khi ăn phở, một tay cầm đũa còn tay kia cầm thìa. Dùng đũa tre là thích hợp nhất vì nó giản dị và đơn giản và không bị trơn khi gắp bánh phở. Bàn ăn phở cần hơi thấp so với thông thường để nước dùng không vương vào quần áo bạn khi cúi xuống gắp sợi bánh phở lên ăn .Trông bạn sẽ rất kỳ cục nếu bạn uống bia hoặc trà đá khi ăn phở. Tuy nhiên, bạn nhấm nháp một chén cuốc lủi để bát phở thêm ngon thì hoàn toàn có thể đồng ý được. Nhưng thường thì không dùng đồ uống hoặc các món ăn khác khi ăn phở, ăn như vậy mới càng thấy phở ngon .Nếu có thời cơ đến với Thành Phố Hà Nội thì bạn nên chiêm ngưỡng và thưởng thức mùi vị phở đặc trưng này nhé ! Phở TP.HN là như vậy, đó là cái ngon của tất thảy những vật liệu đời thường Nước Ta nhưng đã được bàn tay tài hoa của người TP.HN làm thành tác phẩm !

Thuyết minh về cách làm bánh trôi nước

Cứ vào ngày 3 tháng 3 âm lịch hằng năm, mọi người lại làm bánh trôi, bánh chay. Đây là một phong tục truyền thống rất quen thuộc với mọi dân cư Nước Ta .Nguyên liệu để nấu bánh rất thông dụng, quen thuộc. Trước tiên, tất cả chúng ta phải có gạo nếp ngon. Có thể trộn thêm gạo tẻ nhưng gạo nếp vẫn phải chiếm hầu hết. Có gạo làm vỏ bánh, cần có thêm đường làm nhân để tạo vị ngọt cho bánh. Nhân bánh truyền thống lịch sử là bằng mật có vị thơm đậm đà. Ngày nay, nhiều mái ấm gia đình dùng đường phèn có vị thơm mát. Để làm nhân bánh chay, tất cả chúng ta cần đậu xanh xay nhuyễn. Ngoài ra, cần một chút ít vừng, cùi dừa để rắc lên hai loại bánh .Cách làm bánh khá đơn thuần. Đầu tiên là ngâm gạo khoảng chừng 6 đến 8 tiếng sau đó vo gạo. Vo xong, đổ gạo ra xay nước. Chú ý là không được xay khô vì như thế sẽ làm vụn gạo và các hạt sau khi xay sẽ to nhỏ không đều nhau. Xay xong đổ tổng thể bột vào túi vải, buộc chặt, lấy tay nén từ từ, nhẹ nhàng để vắt nước ra. Tránh ấn mạnh tay sẽ làm bung túi vải. Nén hết nước, ta sẽ có một thứ bột dẻo để làm vỏ bánh .Tiếp theo sẽ là bước nặn bánh. Bánh trôi được nặn tròn, to vừa phải. Cho một viên đường vào trong, nặn bột bao kín để khi luộc, đường không chảy ra. Nhân bánh chay là đậu xanh được đãi sạch vỏ, đồ chín, xay nhuyễn. Bánh và nhân phải theo một tỉ lệ phải chăng. Không nên để bánh hay nhân quá to hoặc quá nhỏ sẽ làm mất ngon khi ăn .Tinh tế nhất là luộc bánh. Đun sôi nước rồi mới thả bánh vào. Đợi đến lúc bánh nổi lên trên mặt nước, nhẹ nhàng vớt lấy rồi thả ngay vào nước sạch và lạnh. Nếu để nóng quá lâu bánh sẽ bị chảy, không dẻo và ngon .Thưởng thức bánh trôi, bánh chay là cả một nghệ thuật và thẩm mỹ. Bánh trôi được bày vào đĩa, rắc lên trên một lớp vừng mỏng dính và một chút ít sợi cùi dừa. Bánh chay được bày trong bát. Đun nước đường pha với bột sắn rồi chan ngập mặt bánh. Ở trên rắc một chút ít hạt đậu xanh chín xay vỡ đôi đã đãi sạch vỏ. Màu trong của bánh, của nước dùng hòa giải với màu vàng tươi của hạt đậu xanh trông thật thích mắt. Đây đều là hai loại bánh ăn nguội. Bánh trôi cho vào miệng, ngậm lại rồi cắn sẽ cảm nhận được vị ngậy của gạo, vị ngọt của đường. Còn bánh chay, dùng thìa xúc miếng bánh, cắn nhẹ sẽ thấy vị ngọt mát, thơm dẻo. Với cả hai loại bánh, nếu thích, hoàn toàn có thể cho thêm chút tinh dầu hoa bưởi .Bây giờ, người ta không tự làm bánh nhiều như trước mà hầu hết đều đi mua khi cần. Nhưng phải tự tay mình nấu rồi chiêm ngưỡng và thưởng thức mới cảm nhận hết cái ngon của bánh. Bánh trôi, bánh chay sẽ mãi là hai món ăn truyền thống lịch sử rực rỡ của người Nước Ta .

Thuyết minh cách làm món mỳ Quảng

“Anh về nơi xứ Quảng thăm người em phố Hội.
Sông Thu Bồn con nước lững lờ trôi.
Đường chùa Cầu mưa buồn giăng ngập lối.
Rừng thông xanh mưa thấm ướt bờ môi”

Nhắc đến miền đất Quảng Nam, người ta không chỉ nhớ đến mảnh đất từng một thời anh hùng trong chiến đấu, mảnh đất của bạt ngàn những rừng keo xanh mướt, nhớ đến một Hội An cổ kính tỏa nắng rực rỡ đèn lồng, là chỗ dừng chân lý thú của nhiều hành khách trong và nước. Mà người ta còn nhớ lắm Quảng Nam với một nền ẩm thực ăn uống rực rỡ và đậm đà tình cảm giống hệt những con người nơi đây. Nếu như Thành Phố Hà Nội có phở, có cốm, Huế có cơm hến, bún bò, thì Quảng Nam cũng không thua kém với bánh tráng cuốn thịt heo và mì quảng. Trong đó tôi vẫn ấn tượng nhất với vùng đất TP. Đà Nẵng – Quảng Nam ở món mì Quảng này, sợi gần như phở, nhưng mùi vị thì quả thực khác xa .Có thể nói rằng mì Quảng chính là linh hồn của ẩm thực ăn uống xứ Quảng, người ta đến với vùng đất này thì khó hoàn toàn có thể bỏ lỡ một món ăn có nhiều thanh sắc vị, lại rất tầm trung thân thiện này được. Không ai biết được rằng mì Quảng đã khởi đầu trở thành một món ăn mê hoặc và bầu bạn với những người con miền Trung từ thuở nào, chỉ có 1 số ít tài liệu còn chép lại thì có mì Quảng bắt nguồn từ sự giao thoa văn hóa truyền thống Việt – Trung. Trung Quốc vốn là một quốc gia có nền ẩm thực ăn uống phong phú và đa dạng, đặc biệt quan trọng là với các nguyên vật liệu từ lúa gạo người ta hoàn toàn có thể biến tấu ra hàng trăm món khác nhau, mà các món mì lại càng chiếm lợi thế. Khi người Trung Quốc vào thành phố Hội An bởi các việc làm giao thương mua bán, họ đã mang sang cả một chút ít ẩm thực dân tộc, mà người Việt ta thì chẳng khi nào thôi không phát minh sáng tạo. Từ món mì truyền thống cuội nguồn của họ ta cũng làm món mì của ta, nhưng hương sắc vị thì lại khác hẳn, ngon và hợp khẩu vị của dân tộc bản địa mình và sau nhiều đời thêm bớt, tăng trưởng, thời nay ta đã có một món ăn thật rực rỡ và đáng để điều tra và nghiên cứu chiêm ngưỡng và thưởng thức .Tôi đã ăn mì Quảng nhiều lần, có vẻ như nó đã từng một thời trở thành bữa ăn sáng nề nếp. Cái mùi vị nồng nàn ấy mặc dầu đến sau này tôi hiếm còn có dịp ăn lại nữa thì vẫn khó mà hoàn toàn có thể quên được. Một bát mì Quảng ngon, cũng giống như một bát phở ngon vậy, hai thứ quan trọng là nước lèo và sợi mì thì nhất thiết phải gọn gàng và kỹ lưỡng. Nước lèo phải có màu vàng nâu, óng ánh mỡ, vị hòa quyện của tôm, thịt ba chỉ và trứng cút nấu chung, nếm vào phải thấy hơi mặn, độ ngọt vừa phải, thêm một chút ít cay cay của ớt đỏ là ổn. Còn sợi mì bắt buộc phải trắng ngần, mỡ màng và sáng, không bị đứt gãy nhiều hay nát và cũng không dính chặt vào nhau. Bên cạnh hai thứ chính như vậy thì mì Quảng truyền thống nhất thiết phải có thịt heo và trứng cút làm chủ, thêm vào đó là các gia vị phụ liệu mà tương truyền phải có đủ chín vị thì mới ngon gồm có : Húng quế, xà lách tươi, rau cải non, giá đỗ, ngò rí, rau răm, hành hoa thái nhỏ, bụp chuối lát mỏng dính. Ngoài ra người nấu còn bày sẵn ớt, chanh và nước mắm để thực khách hoàn toàn có thể thêm vào nếu thích. Ngày nay mì Quảng đã có nhiều biến thể để Giao hàng nhu yếu của khách tứ xứ, mà thứ đổi khác đa phần chính là phần thịt trong mì Quảng, người ta hoàn toàn có thể đổi thịt heo thành thịt gà, thịt ếch, tôm, cá lóc và thậm chí còn là cả thịt bò cho thêm phần nhiều mẫu mã. Đồng thời bớt đi một số ít món rau ăn kèm. Không giống như phở TP. Hà Nội cái sự ” cải lương ” này của mì Quảng lại dễ khiến người dân nơi đây thích ứng và nghênh đón nhiệt liệt, hệt như cái cách mà họ đón khách từ tứ xứ tới làm ăn vậy .Về cách làm thú thực mì Quảng là một món khá dễ chế biến, không quá cầu kỳ như khi nấu phở, nấu bún nhưng để có được một tô mì Quảng ngon lành thì người nấu ắt phải tay nghề cao và có nhiều kinh nghiệm tay nghề nêm nếm nước lèo. Muốn nấu ngon thì quy trình chọn nguyên vật liệu phải thật kỹ càng, sườn non chọn loại ngon, sụn không quá cứng hoặc quá mềm, chặt nhỏ, đem ướp bằng các gia vị như hành tím băm nhỏ, muối, ớt, tiêu, mì chính, nước mắm ngon, nước màu trong vòng 20 phút. Tôm chọn loại cỡ vừa sơ chế, rút chỉ đất ở sống lưng rồi ướp tựa như như sườn non. Sau khi ướp cho lên nhà bếp xào cho thịt thăn lại, rồi chế thêm một chút ít nước, nấu sôi, sao cho sườn vừa chín tới, nước lèo đậm đà là được. Tôm được xào sau, khi vừa chín thì đổ chung với nồi thịt và trộn đều. Ngoài ra người ta còn luộc trứng cút, bóc vỏ sẵn sau đó khi nồi thịt tôm gần được thì cho vào, để món mì Quảng thêm đậm đà. Với sợi mì Quảng, thường các hàng quán sẽ đặt làm số lượng lớn ở các cơ sở chuyên sản xuất. Sợi mì được làm bằng bột gạo tẻ, khi tráng bánh và cắt sợi người ta còn thêm một chút ít dầu vừng, dầu lạc để sợi mì được mượt và đỡ dính lại thơm. Khi thực khách gọi món, người bán sẽ nhanh gọn xếp rau sống vào một cái bát to, sau đó xếp mì quảng lên trên, múc vào một chút ít thịt, tôm tùy thích, rồi chan nước lèo chồng lên. Lưu ý rằng mì Quảng không phải là các món bún phở thường thì khi nào cũng phải xăm xắp nước, mà mì Quảng chỉ cần một chút ít nước lót đáy cho thêm đậm đà. Sau khi chan nước lèo, người bán thêm chút đậu phộng rang giòn cho dậy mùi, một chút ít bánh phồng tôm hoặc bánh đa, để làm cho món ăn thêm đa dạng chủng loại, dồi dào hơn .

Có thể nói rằng mì Quảng không hẳn gọi là cao lương mĩ vị, cũng không phải món cần người sành ăn thưởng thức, mà nó thực sự là một món ăn dân dã và gần gũi với cộng đồng vô cùng. Ai cũng có thể ăn được nó như thế dần dà nó đã đi vào nếp sống của người dân miền trung như một người bạn đậm đà và thân mến. Trở thành một nét văn hóa đặc sắc trong ẩm thực Đà Nẵng – Quảng Nam. Nói là mì Quảng nhưng thực tế đến Đà Nẵng ta thậm chí còn ăn được nhiều món mì Quảng ngon tuyệt vời hơn cả quê hương của nó nữa.

Thuyết minh về cách làm món cơm rang thập cẩm

Có rất nhiều món ăn nhiều mẫu mã để người nội trợ làm đa dạng và phong phú cho bữa ăn trong mỗi mái ấm gia đình. Nhờ vậy, ta hoàn toàn có thể thấy các món ăn chính hay phụ tuỳ theo sở trường thích nghi và khẩu vị mỗi người. Trong đó, Cơm rang thập cẩm là một món ăn quen thuộc với mỗi người, giúp ta đổi khác khẩu vị cơm trắng thường thì mà vẫn có đủ thành phần dinh dưỡng thiết yếu cho bữa ăn .Nguyên liệu làm món ăn này rất đa dạng chủng loại, phong phú, hoàn toàn có thể tùy theo sở trường thích nghi, khẩu vị và năng lực của mỗi người để chọn ra nguyên vật liệu tương thích. Các nguyên vật liệu đa phần gồm có : gạo nấu cơm ( 500 gam ), giò lụa ( 80 gam ), chả quế ( 80 gam ), đậu Hà Lan, một củ khoai tây, nửa củ cà rốt, hai quả trứng gà, một chút ít dưa chua, nước mắm, dầu ăn. Cần chuẩn bị sẵn sàng sao cho lượng nguyên vật liệu tương thích với số người ăn, không thừa hay thiếu. Ngoài ra ta hoàn toàn có thể chọn thêm một chút ít rau thơm, một quả cà chua nhỏ, một quả dưa chuột để trang trí cho món ăn thêm phần mê hoặc .Cách làm món ăn này không khó nhưng người đầu bếp cần biết điều tiết thời hạn làm các bước cho hợp lý. Trước tiên, ta rửa sạch khoai tây, cà rốt và rau, rồi để cho ráo nước. Sau đó, cắt đều khoai tây, cà rốt, giò chả thành những miếng nhỏ, hình hạt lựu. Đặt chảo lên nhà bếp, vặn lửa vừa phải và đổ dầu ăn vào chảo. Đợi mộ tchút cho dầu nóng già thì đổ cơm vào hòn đảo đều. Đảo một lúc cho hạt cơm săn lại thì đập trứng vào. Tiếp tục hòn đảo đều cho cơm thấm đều trứng. Cho lần lượt khoai tây, cà rốt, giò chả, đậu Hà Lan, dưa chua vào chảo. Tuỳ theo khẩu vị hoàn toàn có thể tra thêm nước mắm, mì chính cho vừa miệng. Chú ý cần hòn đảo đều, liên tục để các nguyên vật liệu phân bổ đều. Khi cơm chín, vàng đều, bắc chảo ra, tắt nhà bếp rồi cho cơm ra một đĩa lớn. Trình bày quanh đĩa mấy lát dưa chuột, cà chua và một chút ít rau thơm để thêm thích mắt và ngon miệng cho bữa ăn .Tuy cách chế biến món ăn này không khó nhưng cần đạt được các nhu yếu thành phẩm sau đây : về sắc tố, khi chín, cơm phải vàng đều và có màu đặc trưng của các nguyên vật liệu. Về mùi vị, độ mặn vừa ăn, có mùi thơm của trứng và các nguyên vật liệu khác .Cơm rang thập cẩm không khó làm và không tốn quá nhiều thời hạn chế biến. Chỉ cần có một chút ít cẩn trọng trong khâu nguyên vật liệu là hoàn toàn có thể tạo nên cho bữa ăn mái ấm gia đình với một mùi vị mới. Nó còn giúp người nội trợ tiết kiệm ngân sách và chi phí được các nguyên vật liệu thừa để làm đa dạng và phong phú thêm cho món ăn. Hi vọng, món ăn này sỗ góp thêm phần làm cho bữa ăn mái ấm gia đình mọi người thêm phần bổ dưỡng và ấm cúng .

Thuyết minh về cách làm món bún riêu

Trong kho tàng quý báu về tinh hoa của dân tộc bản địa, thì nhà hàng siêu thị đóng vai trò quan trọng vào việc góp thêm phần biểu lộ truyền thống dân tộc bản địa và làm cho các món ăn Nước Ta trở nên phong phú và đa dạng và mê hoặc hơn .Ông cha ta có câu : Có thực mới vực được đạo. Phải chăng câu tục ngữ này cũng nhắc nhở tất cả chúng ta cần tôn trọng bữa ăn về cả hình thức lẫn chất lượng. Vì vậy món ăn rất quan trọng cho đời sống. Vì có ăn thì mới có sức khoẻ và có sức khoẻ thì mới làm được mọi việc. Và từ thời xưa, con người đã hiểu được điều đó. Họ đã cố gắng nỗ lực tìm tòi, nâng cấp cải tiến để các món ăn vừa đậm đà sắc tố dân tộc bản địa, vừa ngon, vừa bổ lại vừa thích mắt .Những món ăn rực rỡ của Nước Ta thì rất nhiều, nhưng món ăn tôi cảm thấy thích. nhất đó là món Bún riêu cua một món ăn nổi tiếng của Thành Phố Hà Nội. Cứ mỗi lần gặp người bạn cũ, thì tất cả chúng ta thường chiêu đãi nhau món Bún riêu cua .Vào trời se lạnh, tới một quán bún riêu nhỏ của cô hàng gánh, ngồi quanh nồi nước dùng bốc hơi nghi ngút, so đôi đũa lau đi lau lại và ngửi thấy mùi vị đặc trứng của ốc và các phụ gia đã thấy ngon rồi. Cô hàng bún nở nụ cười đon đả mời khách. Tay bốc nắm bún trắng tinh từ lớp lá sen xanh lót dưới. Sợi bún trắng, to trông đến vui mắt. Từng thìa cua giã nhuyễn, đun chín được đơm vào bát thật ngon. Mùi cua thơm phi hành làm ai nấy đi qua cũng muốn dừng chân đứng lại dù có bận rộn đến đâu. Nhìn nồi nước dùng sôi âm ỉ, liên tục, với màu cà chua đỏ thơm ngon. Cô hàng chan từng muôi một làm cho người mua chờ đón, ước ao, chỉ muốn được chiêm ngưỡng và thưởng thức món ăn. Thêm vào đó mùi bỗng, mùi hành, mùi ớt chưng quyện vào nhau mê hoặc vô cùng. Khi ăn từng miếng một mới thấy hết sự đậm đà của món ăn. Ai là người sành ăn, điểm thêm chút ớt chưng đo đỏ, cay cay và thêm ít dấm bỗng chua vào bát thì mới cảm nhận được thế nào là bún riêu Thành Phố Hà Nội. Bên cạnh là bát rau thơm : xà lách, tía tô, mùi, thì mới là bát riêu cua hoàn hảo. Người ăn húp từng thìa nước mà còn thấy cay đến tận trong miệng, ăn bún riêu mà nóng rát lưỡi và cay chảy nước mắt thì mới thấy ngon, mới nhớ lâu .Bún riêu cua để lại dư âm cho mọi người ở xa đến thăm TP. Hà Nội và là món quà rất khó quên. Bún riêu có nét riêng của nó, người TP.HN thích chiêm ngưỡng và thưởng thức nó trong cái rét ngọt của mùa đông xứ Bắc. Cái thời tiết trái chứng đó hình như càng làm cho bát bún ấm cúng, đậm đà hơn. Quả thực, món ăn có cái gì đó làm cho người ta nhớ mãi chẳng phải vì nó là món ăn mà nó còn là sở trường thích nghi của từng người. Từ ý thích về nhà hàng siêu thị hoàn toàn có thể nhận ra được tính cách của từng người. Bún riêu chính là món ăn như vậy .Mỗi vùng, mỗi miền tự hào về đặc sản nổi tiếng riêng của họ. Bánh gai Thành Phố Hải Dương, Bánh dày Quán Gánh, Giò chả Ước Lễ, Dừa Tỉnh Bình Định, và còn nhiều món ăn khác nữa. Nhưng Bún riêu cua là niềm tự hào của mảnh đất Hà thành .Bạn hoàn toàn có thể không đồng quan điểm như tôi, nhưng bạn cũng nên biết tới Bún riêu Thành Phố Hà Nội. Hãy mời bạn thân của mình cùng chiêm ngưỡng và thưởng thức món Bún riêu này. Chắc chắn họ sẽ có ấn tượng về nó ngay từ phút đầu .

Thuyết minh về cách làm món vịt quay me

Nhắc đến những món ăn được làm từ vịt : vịt quay Bắc Kinh, vịt quay TP Lạng Sơn, vịt nướng, … ai ai cũng nghĩ đến một món ăn béo ngậy. Nhưng có một món ăn cũng được chế biến từ vịt mà không hề gây cảm xúc béo ngậy. Đó là món vịt quay me .Nguyên liệu làm món vịt quay me khá cầu kì. Trước hết, ta cần có một con vịt cân nặng chừng 1,5 kg, quan tâm mua vịt còn sống, tránh mua vịt làm sẵn ; một miếng gừng khoảng chừng 50 gram ; ba thìa ( muỗng ) rượu trắng, hành ta, tỏi, tiêu, muối, đường, bột ngọt, dấm, hai thìa cafe dầu mè, một quả dừa xiêm, hai thìa súp tương hột, một vắt me chín to, một muỗng súp bột năng, 100 gr xà lách xoong, hai quả cà chua, hai quả ớt, hành lá, một củ cà rốt, một củ cải trắng, hai chiếc bánh mì .Khi đã có đủ những nguyên vật liệu thiết yếu, ta thực thi sơ chế. Trước hết, với hành và tỏi ta cần băm nhỏ. Với vịt, cần cắt tiết, làm sạch lông, rửa sạch rồi moi dưới bụng lấy bộ lòng ra. Gừng giã nhỏ, hoà với rượu, vắt lấy nước, tẩm vào vịt, để độ nửa giờ để vịt bớt tanh. Sau đó, rửa sạch vịt, để ráo, ướp vào vịt những gia vị sau : hành tỏi băm nhỏ, một chút ít tiêu, muối, đường, bột ngọt và dầu mè sao cho vừa ăn. Tiếp đến cho vịt vào chảo mỡ đã khử tỏi, rán ( chiên ) vàng. Vịt rán xong đem chặt miếng vừa ăn .Me chín ta cho nước nóng vào, tán cho me ra chất chua. Với cà chua, ớt, hành lá thì tỉa hoa ; riêng ớt ta để lại một chút ít đem băm nhỏ, lọc bỏ hạt. Cà rốt, củ cải trắng cũng tỉa hoa rồi đem ngâm dấm và đường .Sau những việc trên, ta cho vịt đã chiên vàng vào xoong, chế nước dừa vào cho ngập, bắc lên nhà bếp, nấu cho vịt mềm .Tiếp theo, bắc chảo mỡ nóng, phi thơm hành tỏi, cho tương hột và nước me vào, nêm chút đường, bột ngọt, tiêu vừa ăn, cho vào đó vịt đang hầm, nấu tiếp cho vịt thật mềm là được, nếm lại cho vừa ăn. Bột năng hoà nước cho vào cho nước nấu được sanh sánh, nhắc xuống .Vậy là quy trình nấu nướng đã xong, để việc chuẩn bị sẵn sàng chiêm ngưỡng và thưởng thức món vịt quay me được toàn vẹn, ta cần trang trí món ăn sao cho thích mắt. Ta xẻ vịt ra đĩa sao cho giống hình dáng con vịt đang ngồi, miệng vịt cho ngậm hoa ớt, đùi vịt quấn giấy cắt tua, giữa để cà chua và ớt tỉa hoa, xung quanh để xà lách xoong và cà rốt, củ cải trắng tỉa hoa cho xen kẽ. Món ăn này nên dùng nóng với bánh mì .Món vịt quay me thường được thấy trong thực đơn của những nhà hàng quán ăn sang chảnh. Tuy nhiên, tất cả chúng ta cũng hoàn toàn có thể tự làm món ăn này trong những ngày nghỉ rảnh rỗi có nhiều thời hạn. Khi ấy, cả mái ấm gia đình quây quần cùng chiêm ngưỡng và thưởng thức món ăn sang chảnh này thì thật mê hoặc !

Thuyết minh về cách làm món bún thang

Bún thang là một món ăn truyền thống cuội nguồn của những mái ấm gia đình khá giả Thành Phố Hà Nội xưa. Bún thang không được nổi tiếng như phở và bún chả vì hiếm có những mái ấm gia đình còn biết cách làm bún thang. Hơn nữa, hầu hết các mái ấm gia đình biết làm thì đều khá giả nên không phải làm nghề kinh doanh thương mại bún thang .TP.HN có quán bún thang nổi tiếng nhất là quán bà Âm ở thành phố cổ. Nhưng để hoàn toàn có thể ăn được những bát bún thang ngon nhất, khá đầy đủ nhất thì ta phải tự làm tại gia .Như cái tên đã cho ta biết, bún thang chắc như đinh là phải có bún. Nhưng nếu thế thôi thì sẽ chẳng là gì cả, vì bún trắng chỉ là cái nền, như một tờ giấy trắng chờ đón người hoạ sĩ vẽ lên cho các món ăn khác. Trứng gà đánh đều cho đến khi lòng đỏ quện đều với lòng trắng, rồi tráng thật mỏng mảnh, độ thành công xuất sắc của khâu tráng trứng tổng thể phụ thuộc vào vào độ mỏng dính của trứng rán được. Tráng xong, trứng cùng với giò lợn được thái chỉ thật nhỏ ra, chỉ nhỉnh hơn sợi bún một chút ít thôi. Đùi gà luộc xé phay phần thịt ra ( tuyệt đối không được dùng kéo ). Củ cải khô ngâm trong nước ấm cho nở ra rồi chắt nước đi. Xếp các nguyên vật liệu vào bát rồi rắc lên một chút ít hành răm băm nhỏ, ta đã thấy bao nhiêu sắc màu rồi : vàng tươi của trứng, vàng ngậy của gà, màu nâu nâu của giò, màu xanh đậm của hành răm, rồi lại lấp ló màu trắng của bún. Nhưng không hề thiếu được mắm tôm vì nó là cái duyên thầm của bún thang, không có mắm tôm thì bún sẽ rất nhạt nhẽo. Thậm chí có người còn ví : Bún thang mà không có mắm tôm thì khác gì phở không có nước. Có người còn nói quá lên : Bún thang mà không có mắm tôm thì khác gì phở gà không có gà. Thật là uổng phí cho những ai không ăn được mắm tôm ! Nước dùng của bún thang cũng quan trọng không kém gì ! Nước dùng của bún thang khá độc lạ so với nước của các món bún, phở khác. Không chỉ có xương gà mà còn có cả tôm biển và nấm hương nữa. Vì vậy, nước dùng bỗng trở nên thanh tao và mê hoặc hơn rất nhiều. Cho nước vào bát bún và múc vào một vài con tôm đỏ chót cùng vài cọng nấm hương, ta thấy mùi thơm bốc lên ngào ngạt. Nhưng hãy khoan ! Còn phải chấm thêm một đầu tăm tinh dầu cà cuống vào nữa, để tạo ra một vẻ huyền bí, huyền bí đến quái đản nhưng lại điệu đàng !Bún thang phải được chiêm ngưỡng và thưởng thức ở một nơi lịch sự và trang nhã nếu không thì giá trị sẽ giảm đi nhiều. Bàn ghế phải vừa tầm với người ăn, bún phải đặt trong những chiếc bát sứ Bát Tràng và phải dùng đũa bằng gỗ ( tuyệt đối không dùng đũa nhựa ) để chiêm ngưỡng và thưởng thức. Thực khách sẽ tự nêm vào bát bún của mình chanh, giấm, ớt, tuỳ theo khẩu vị riêng. Để cảm nhận được cái ngon, ta phải ăn thật nhã nhặn và lịch sự và không được cầm cả bát bún lên húp soạt. Ăn xong, ta sẽ vừa ngồi uống trà, ăn trái cây, vừa chuyện trò. Một phần là để vui tươi thân thương, một phần là để rửa trôi đi những phần tanh còn sót lại của thức ăn .Văn hoá và tính cách của người Thành Phố Hà Nội được bộc lộ qua bát bún thang : Sự phong phú và kĩ càng của từng nguyên vật liệu biểu lộ tính cẩn trọng, mùi vị thanh tao và trung tính nhường quyền cho thực khách nêm nếm theo khẩu vị riêng biểu lộ niềm tin hòa nhã và cách chiêm ngưỡng và thưởng thức bún biểu lộ sự lịch sự và trang nhã của người Thành Phố Hà Nội .

Thuyết minh về cách làm món nem rán

Nước Ta được biết đến là quốc gia có nền văn hóa truyền thống nhà hàng siêu thị khá đa dạng chủng loại. Chúng ta hoàn toàn có thể kể tên các món ăn đặc sản nổi tiếng của dân tộc bản địa như bánh chưng, bánh cốm, phở, bún bò, … và đặc biệt quan trọng là món nem rán. Đây là món ăn vừa cao quý lại vừa dân dã, bình dị để lại một mùi vị khó phai mờ trong mỗi tất cả chúng ta .Nem rán có nguồn gốc từ Trung Quốc, thuộc nhóm các món Dimsum. Món ăn này đã theo chân những người Hoa khi di cư sang nước ta và được đổi khác thành món ăn tương thích với khẩu vị người Việt. Nem rán không chỉ phổ cập ở Nước Ta, Trung Quốc mà nó còn góp mặt trong siêu thị nhà hàng của quốc gia Nhật Bản, Nước Hàn, Pháp, Đức, Ba Lan và nhiều nước Trung, Nam Mĩ, … với các tên gọi khác nhau như Harumaki, Chungwon, Rouleau de printemps, Sajgonki, … Ở Nước Ta, tùy theo vùng miền mà món ăn này có những tên gọi riêng. Nem rán là cách gọi của người dân miền Bắc, người miền Trung gọi là chả cuốn và chả giò là cách gọi của người dân miền Nam .Nguyên liệu chế biến món nem rán khá phong phú nhưng cũng rất là dễ tìm. Để món ăn rất đầy đủ các thành phần dinh dưỡng tất cả chúng ta cần chuẩn bị sẵn sàng thịt băm, trứng gà hoặc trứng vịt, hành tây, hành lá, cà rốt, su hào, giá đỗ, rau mùi, rau thơm, mộc nhĩ, mì hoặc miến, … và một số ít loại gia vị như mì chính, bột canh, hạt tiêu, nước mắm, … Những gia vị này sẽ giúp món ăn thêm phần đậm đà, mê hoặc. Một thứ không hề thiếu đó chính là bánh đa nem. Bánh đa nem được làm từ gạo và khi chọn ta cần lựa những lá bánh mềm, dẻo để khi gói không bị vỡ .Để có được món nem rán thơm phức tuyệt đối, trước hết tất cả chúng ta cần sơ chế các nguyên vật liệu đã sẵn sàng chuẩn bị. Chúng ta ngâm nấm và mộc nhĩ cho đến khi chúng nở ra rồi rửa sạch, thái nhỏ. Đồng thời các loại rau củ cũng gọt vỏ, rửa sạch và thái hoặc đuôi nhỏ. Mì hoặc miến ngâm nước ấm trong khoảng chừng năm phút rồi cũng cắt thành từng đoạn ngắn. Sau đó, cho tổng thể các nguyên vật liệu vào âu hoặc bát to, đập thêm trứng, nêm thêm gia vị rồi trộn đều. Số trứng dùng để làm nem không nên quá nhiều vì như vậy sẽ khiến nhân nem ướt rất khó cuộn và cũng không nên quá ít vì nem sẽ bị khô. Vì vậy, khi đập trứng ta nên đập lần lượt từng quả để ước đạt lượng trứng tương thích. Màu cam của những sợi cà rốt, màu trắng của mì, màu xanh của rau, màu vàng của trứng, … tổng thể hòa quyện với nhau trông thật hài hòa. Chúng ta sẽ ướp phần nhân nem từ 5 đến 10 phút để các gia vị ngấm đều .Tiếp theo, tất cả chúng ta trải bánh đa nem trên một mặt phẳng rồi cho nhân nem vào cuộn tròn. Bánh đa nem có loại hình tròn, hình vuông vắn, cũng có loại hình chữ nhật, tùy theo sở trường thích nghi mà mỗi người lại lựa chọn những loại bánh đa nem khác nhau. Nếu muốn bánh đa nem mềm và giòn thì trước khi cuốn nem nên phết lên bánh đa nem một chút ít nước giấm pha loãng với đường và nước lọc. Chúng ta nên gấp hai mép bánh đa nem lại để phần nhân nem không bị chảy ra ngoài. Sau đó, đun sôi dầu ăn rồi cho nem vào rán. Khi rán nên để nhỏ lửa và lật qua lật lại để nem được chín vàng đều rồi vớt ra giấy thấm để nó hút bớt dầu mỡ, tránh cảm xúc bị ngấy khi chiêm ngưỡng và thưởng thức .Nước chấm là thứ không hề thiếu để món nem trở nên đậm đà. Muốn có nước chấm ngon, tất cả chúng ta cần chuẩn bị sẵn sàng một chút ít đường, tỏi, giấm, ớt, chanh và nước mắm. Đầu tiên, ta hòa tan đường bằng nước ấm rồi cho thêm tỏi, ớt đã băm nhỏ .

Sau đó đổ từ từ giấm và nước mắm vào rồi khuấy đều cho các gia vị ngấm đều. Ta có thể thay giấm bằng chanh hoặc quất. Tùy khẩu vị của mỗi người mà nước chấm có độ mặn ngọt khác nhau. Cuối cùng, bày nem ra đĩa, trang trí thêm rau sống, cà chua hay dưa chuột thái lát để đĩa nem trông thật đẹp mắt. Những bông hồng được làm từ cà chua, những bông hoa được tỉa từ dưa chuột sẽ khiến món ăn vô cùng hấp dẫn. Nem rán chấm với nước chấm tỏi ớt sẽ mang lại cảm giác rất thú vị. Bánh đa nem vàng giòn cùng nhân nem thơm phức quyện hòa với nhau cùng vị cay cay của ớt, chua chua của giấm, ngòn ngọt của đường sẽ khiến những ai thưởng thức nó không bao giờ có thể quên được mùi vị đặc biệt này.

Nem rán đã trở thành một món ăn phổ cập trên khắp quốc gia Nước Ta. Nó không chỉ xuất hiện trong những bữa cơm bình dị thường nhật mà còn Open trong mâm cơm thờ cúng tổ tiên. Đây là món ăn mang ý nghĩa trang trọng, cao quý. Ngoài ra nem rán còn dùng để ăn kèm với bún đậu và các món ăn khác. Giữa tiết trời se lạnh như thế này còn gì tuyệt vời hơn khi chiêm ngưỡng và thưởng thức món em rán nực nội. Sự tích hợp các nguyên vật liệu làm ra nhân nem như mang một ý nghĩa hình tượng về sự đoàn kết, yêu thương, đùm bọc lẫn nhau của người dân đất Việt .Nem rán không chỉ là món ăn giàu chất dinh dưỡng mà còn là món ăn góp thêm phần tạo nên nền ẩm thực ăn uống Việt với những đặc trưng và sự độc lạ riêng không liên quan gì đến nhau. Món ăn này tuy dễ thực thi nhưng lại yên cầu sự kì công và khôn khéo nên người chế biến cần có sự tập trung chuyên sâu nhất định. Đây còn là một trong những món ăn lôi cuốn khách quốc tế khi đến thăm Nước Ta. Có thể nói, món nem rán nói riêng và ẩm thực ăn uống Việt nói chung đang ngày càng chứng minh và khẳng định được giá trị trên quốc tế .

Source: http://amthuc247.net
Category: Cách nấu