Top 10+ bài văn thuyết minh về một trò chơi dân gian hay nhất | Văn mẫu 8

Rate this post

Thuyết minh về một trò chơi dân gian Nước Ta – Hướng dẫn cách làm, lập dàn ý cụ thể và tìm hiểu thêm tuyển chọn 10 + bài văn thuyết minh hay trình làng về các trò chơi dân gian truyền thống lịch sử quen thuộc và mê hoặc của dân tộc bản địa ta.

Hướng dẫn thuyết minh

Đề bài : Em hãy trình làng về một trò chơi dân gian quen thuộc của dân tộc bản địa Nước Ta.

1. < p class = " anchor " id = " anc1588661432480 " > Phân tích đề < / p >

– Yêu cầu : trình làng vềmột trò chơi dân gian của Nước Ta.

– Dạng đề : thuyết minh về trò chơi.

– Phạm vi tư liệu, dẫn chứng : đặc thù, cách thứcvà đối tượng người dùng của trò chơi dân gian bất kể của Nước Ta ( kéo co, ô ăn quan,… ).

– Thao táclập luận : lý giải, thuyết minh, phản hồi.

2. < p class = " anchor " id = " anc1588662811409 " > Hệ thống vấn đề < / p >

– Luận điểm 1 : Tìm hiểu, lý giải về nguồn gốc của trò chơi

– Luận điểm 2 : Nêu đặc thù đặc trưngcủa trò chơi

– Luận điểm 3 : Trình bày phương pháp và luật chơi

– Luận điểm 4 : Ý nghĩa của trò chơi.

3. < p class = " anchor " id = " anc1588662841169 " > Lập dàn ý chi tiết cụ thể < / p >

Dàn ý chung

a ) Mở bài

– Giới thiệu về trò chơi dân gianbạn sẽthuyết minh : kéo co, ô ăn quan, nhảy dây, trốn tìm,…

b ) Thân bài

* Giảithích khái niệm :

+ Trò chơi dân gian lànhững hoạt động giải trí đi dạo vui chơi do quần chúng nhân dânsáng tạo ra và được lưu truyền tự nhiên qua nhiều thế hệ, phản ánh đời sống ý thức, văn hóa truyền thống của dân tộc bản địa.

+ Trò chơi dân gian làhình thức hoạt động và sinh hoạt hội đồng được nhân dân tiếp cận và gắn bó nhiều nhất, diễn ra mọi lúc, mọi nơi, không hạn định về mặt thời hạn, khoảng trống.

* Thuyết minh về mộttrò chơi đơn cử

– Tìm hiểu về nguồn gốc của trò chơi :

+ Trò chơi sinh ra khi nào, lấy cảm hứng từ đâu ?

+ Ngày nay trò chơi có còn thông dụng không hay được lưu giữ tại kho lưu trữ bảo tàng ?

– Nêu những đặc thù đặctrưng của trò chơi :

+ Số lượng người chơi

+ Độ tuổi thường chơi

+ Thời gian chuẩn bị sẵn sàng

+ Thời gian chơi

+ Các kiến thức và kỹ năng thiết yếu

– Các dịp tổ chức triển khai trò chơi ( liên hoan, tranh tài… )

– Đối tượng tham gia trò chơi : độ tuổi, giới tính,…

– Giới thiệu về phương pháp chơivà luật chơi

– Ý nghĩa của trò chơi dân gian :

+ Giải trí, tạo niềm vui cho con người

+ Nét văn hóa truyền thống truyền thống lịch sử của dân tộc bản địa.

c ) Kết bài

– Khẳng định lại ý nghĩa của trò chơi dân gian trong đời sống niềm tin của con người.

Dưới đây là mẫu dàn ý chi tiết cụ thể thuyết minh về một trò chơi dân gian đơn cử là tròô ăn quan, các em hoàn toàn có thể dựa vào đó để tiến hành tựa như với các trò chơi khác.

Mẫu dàn ý cụ thể thuyết minh về trò chơi ô ăn quan

a ) Mở bài

– Giới thiệu về trò chơi dân gian sẽ thuyết minh : trò ôăn quan.

Ví dụ :

Từ ngàn năm nay, nền văn học dân gian đã thấm nhuần trong đời sống của nhân dân ta, ngay đến những trò chơi dân gian cũng được phổ cập thoáng đãng và quen thuộc, nhất là ở những vùng nông thôn. Một trong những trò chơi như vậy là trò chơi dân gian ô ăn quan.

b ) Thân bài

* Nguồn gốc trò chơi ôăn quan

– Không một ai hay biết đúng chuẩn quãng thời hạn trò chơi này sinh ra, dân gian cho rằng nó được lấy cảm hứng từ những cánh đồng lúa nước của đồng bằng dân tộc bản địa Kinh tại Nước Ta.

– Có nhiều người cho rằng trò chơi này xuất phát từ bàn cờ mancala ở Ả Rập ( khoảng chừng 1580 – 1150 TCN ) và được Viral đi rất nhiều nơi và đến với nước ta.

– Có một điều chứng tỏ rằng trò chơi này đã có từ rất lâu chính là những câu truyện xoay quanh vị trạng nguyên năm 1086 là Mạc Hiển Tích, ông có một cuốn sách bàn về các phép tínhvà các số ẩn trong trò chơi này.

– Hiện tại trò chơi này được tọa lạc, ra mắt và hướng dẫn cách chơi tại Bảo tàng Dân tộc học Nước Ta.

* Đặc điểm của trò chơi

+ Số lượng người chơi : 2 đến4 người chơi

+ Độ tuổi thường chơi : trẻ nhỏ

+ Thời gian chơi : không số lượng giới hạn

+ Các kiến thức và kỹ năng thiết yếu : giải pháp, đếm

* Cách thức chơivà luật chơi

– Chuẩn bị : bàn chơi, quân chơi, người chơi và sắp xếp quân chơi.

+ Bàn chơi :

  • Bàn chơi ôăn quan kẻ trên một mặt phẳng tương đối phẳng có size linh động miễn là hoàn toàn có thể chia ra đủ số ô thiết yếu để chứa quân đồng thời không quá lớn để thuận tiện cho việc di chuyển quân, cho nên vì thế hoàn toàn có thể được tạo ra trên nền đất, vỉa hè, trên miếng gỗ phẳng…
  • Bàn chơi được kẻ thành một hình chữ nhật rồi chia hình chữ nhật đó thành mười ô vuông, mỗi bên có năm ô đối xứng nhau.
  • Ở hai cạnh ngắn hơn của hình chữ nhật, kẻ hai ô hình bán nguyệt hoặc hình vòng cung hướng ra phía ngoài.
  • Các ô hình vuông vắn gọi là ô dân còn hai ô hình bán nguyệt hoặc vòng cung gọi là ô quan.

+ Quân chơi :

  • Vật dụng hoàn toàn có thể làm quân chơi hoàn toàn có thể là đá, sỏi… miễn sao vừa tay người chơi cầm là được.
  • Ô quan luôn chỉ có 2 viên vàlớn hơn hẳn so với các quân chơi trong ô dân.
  • Số dân thì không số lượng giới hạn, nhưng thường là 50 và được chia đều ra các ô vuông.
  • Biến thể : Số dân ở mỗi ô vuông là 10 và / hoặc ở ô quan ngoài quan còn có thêm 20 hay 30 dân…

+ Người chơi :

  • Thường có 2 người chơi ngồi đối lập nhau.
  • Ô ăn quan cũng hoàn toàn có thể được chơi với 3 hoặc 4 người chơi trong đó cách di chuyển quân, thể thức tính điểm cũng giống như khi chơi hai người nhưng bàn chơi được phong cách thiết kế khác đi cho tương thích.

– Cách chơi và luật chơi :

+ Người giành thắng lợi sẽ là người có số dân được quy đổi cùng số dân của mình cộng lại là nhiều nhất.

+ Đầu tiên người chơi sẽ thoả thuận với nhau xem ai đi trước, thường thì cả hai sẽ oẳn tù tì, ai thắng sẽ được đi trước. Người này sẽ lựa chọn một ô dân bất kể của mình, nắm hết số dân trong đó rồi lựa chọn lối đi mà rải từng quân xuống một ô. Cứ 1 viên sẽ đặt trong 1 ô.

+ Nếu sau khi rải hết mà ô tiếp theo là một ô vuông thì lại liên tục như thế theo chiều bản thân đã chọn. Còn nếu rải hết mà tiếp theo là 2 ô trống thì sẽ mất lượt và dành cho người tiếp theo.

+ Nếu liền sau đó là một ô vuông trống rồi tiếp đến là một ô có quân thì người chơi được lấy hết số quân trong đó và để ra ngoài, khi kết thúc sẽ tính điểm cho mình.

+ Còn nếu đến lượt đi mà 5 ô của người chơi đối lập mình lại không có bất kể một quân nào thì bản thân phải đem quân của mình ra rải mỗi ô 1 quân. Nếu không đủ thì phải vay quân của đối phương rồi sẽ trả lại khi tính điểm.

+ Trò chơi sẽ dừng lại khi mà ô quan và ô dân không còn quân nào cả. Hoặc ô quan không còn quân nào, ô dân vẫn còn quân thì ô quan ở phía người nào sẽ tính số quân về bên người đó.

* Ý nghĩa của trò chơi ô ăn quan

– Là một trò chơi dân gian vô cùng quen thuộc với trẻ nhỏ Nước Ta xưa.

– Là một nét đẹp trong văn hoá dân gian của quốc gia ta.

– Ôăn quan còn đi vào trong văn học, thẩm mỹ và nghệ thuật :

+ Các nhà thơ như Xuân Quỳnh, Lữ Huy Nguyên đã có những bài thơ về trò chơi này như :

“ Những ô ăn quan, que chuyền, bài hát

Những đầu trần, chân đất, tóc râu ngô

Quá khứ em đâu chỉ thời xưa

Mà ngay cả thời điểm ngày hôm nay thành quá khứ … ”

( Thời gian trắng – Xuân Quỳnh )

Bên rìa hầm trú ẩn

Em chơi ô ăn quan

Sỏi màu đua nhau chạy

Trên vòng ô con con.

Sỏi nằm là giặc Mỹ

Sỏi tiến là quân mình

Đã hẹn cùng nhau thế…

Tán bàng nghiêng bóng xanh…

( Chơi ôăn quan, Lữ Huy Nguyên )

+ Họa sĩ Nguyễn Phan Chánh có bức tranh lụa nổi tiếng Chơi Ô ăn quan ( 1931 ).

c ) Kết bài

– Khái quát lại và nêu lên tâm lý của bản thân, tình cảm của mình với trò chơi dân gian này.

Thuyết minh về những trò chơi dân gian truyền thống Nước Ta

gắn liền với tuổi thơ

Giới thiệu về trò kéo co

Bài thuyết minh trò chơi kéo co 1 :

Với đời sống văn hóa truyền thống của con người Nước Ta từ bao đời nay là vô cùng đa dạng và phong phú và phong phú. Trước khi có sự Open của Internet, các hình thức vui chơi game trực tuyến, những trò chơi dân gian luôn dành được sự yêu dấu của rất nhiều người. Một trong những nét đẹp văn hóa truyền thống ấy là trò chơi kéo co.

Chẳng biết từ khi nào, trò chơi kéo co đã được phổ cập, len lỏi vào trong đời sống văn hóa truyền thống vui chơi của nhân dân ta. Đây là một trò chơi mang tính đồng đội, tập thể, tương thích với mọi lứa tuổi, không phân biệt già trẻ gái trai. Trò chơi ấy không chỉ phổ cập ở vùng đồng quê, nông thôn mà người dân thành phố cũng hoàn toàn có thể tham gia. Đặc biệt trong các dịp tiệc tùng, thi đua, team building đều không hề có sự vắng mặt của trò chơi kéo co.

Để tổ chức triển khai chơi kéo co, người chơi cần chuẩn bị sẵn sàng một chiếc dây thừng dài, chắc như đinh. Tùy thuộc vào số lượng người chơi để sẵn sàng chuẩn bị độ dài của dây cho tương thích. Phần giữa của sợi dây được buộc dấu bằng vải màu. Cách vạch TT về hai phía khoảng chừng một mét là vạch xuất phát của hai đội. Thông thường, mỗi đội chơi thường có 10-15 người ngang sức ngang tài.

Sẽ có một người được cử ra làm trọng tài, khi tiếng còi cất lên hay có tiếng tín hiệu lệnh, thì cả hai bên phải dồn hết sức mạnh để kéo dây về phía mình. Bên nào kéo phần vải đã được lưu lại trên dây về nhiều hơn thì sẽ dành thắng lợi. Khi kéo, cũng có rất nhiều luật lệ được đặt ra cho người chơi, nhưkhông được phép nằm, đè lên dây, không được phép gian lận. Thông thường, các đội sẽ có những cách sắp xếp giải pháp chơi khác nhau, người đội trưởng thường đứng đầu làm chỗ dựa cho các thành viên. Những tiếng hô vang 1 … 2 được vang lên dõng dạc như một giải pháp khuyến khích niềm tin cho các thành viên.

Để phân loại thắng bại công minh, trò chơi thường được chia làm 3 vòng tranh tài. Mỗi vòng thi lê dài hoàn toàn có thể chỉ vài giây cho đến vài phút. Trò chơi yên cầu sức bền rất lớn, niềm tin đoàn kết của đồng đội. Trong quy trình chơi, tay hoàn toàn có thể dễ bị phồng rộp, đau rát do lực ma sát của dây thừng. Thế nhưng, bỏ lỡ những stress mà cảm xúc dành được thắng lợi cũng rất vui tươi. Trò chơi tuy đơn thuần nhưng luôn nhận được sự ủng hộ, hô hào của cả người chơi và các cổ động viên. Mọi người khi tham gia cổ vũ đều hò hét, khua chiêng đánh trống vang dội để tiếp sức mạnh niềm tin cho người chơi.

Trò chơi kéo co được sử dụng qua rất nhiều các dịp tiệc tùng, trại hè. Như các dịp nghỉ lễ tại trường học, nhà trường cũng thường tổ chức triển khai chơi kéo co cho các bạn học viên, nhằm mục đích rèn luyện sức khỏe thể chất và tăng tính đồng đội, hợp tác cho các bạn học viên.

Hiện nay, có rất nhiều trò chơi dân gian đã bị thay thế sửa chữa bởi những trò chơi game văn minh, hấp dẫn. Thế nhưng, trò chơi kéo co chắc như đinh vẫn luôn được yêu quý, giữ gìn bởi những thế hệ về sau.

Bài thuyết minh trò chơi kéo co 2 :

Nước Ta là một nước đang tăng trưởng và có đời sống vật chất cũng ngày càng văn minh. Nhưng không hề phủ nhận đời sống tinh thần dân ta quả thật đa dạng chủng loại và phong phú từ thời xưa từ từ theo dòng chảy thời hạn nó trở thành một nét văn hóa truyền thống, trong đó có tròchơi kéo co.

Trò chơi kéo co theo như lời kể thì nó đã có từ rất lâu rồi, từ thời cổ đại ở Ai Cập. Vào những năm 2500 trước công nguyên, trên những ngôi mộ cổ ở Ai Cập có những hình vẽ về một cuộc thi kéo co. Dần dần nó trở thành một trò chơi được ưu thích, lan sang Trung Quốc, Hy Lạp,.. Ở Tây Âu, lịch sử dân tộc kéo co mở màn từ năm 1000 sau Công Nguyên. Các chiến binh Viking thường chơi một trò chơi có tên gọi là ” kéo da “, trong đó người ta dùng da động vật hoang dã như da trâu, bò, dê, … thay cho dây thừng để chơi kéo co.

Trò chơi kéo co là một môn thể thao và là một trò chơi dân gian phổ cập trong đời sống. Trò chơi này là một trò chơi mang tính đồng đội cao và nó trọng sức mạnh. Và đặc biệt quan trọng luật chơi cũng cực kỳ đơn thuần, dễ hiểu so với tổng thể mọi người và ai có đủ sức khỏe thể chất cũng hoàn toàn có thể tham gia. Khi chơi, ta cần sẵn sàng chuẩn bị một chiếc dây thừng to, chắc như đinh, độ dài vào khoảng chừng 10 mét hoặc hoàn toàn có thể hơn. Cùng với đó là một chiếc khăn được buộc giữa chiếc dây, chiếc dây chính là tín hiệu thắng lợi trong cuộc đọ sức. Kéo co được tổ chức triển khai dưới nhiều hình thức khác nhau tùy vào tập tục văn hóa truyền thống của mỗi vùng nhưng về cơ bản, số người tham gia không số lượng giới hạn và chia làm hai phe sao cho số lượng người tham gia ở mỗi phe là bằng nhau. Người chơi dùng hết công sức của con người của mình kéo sợi dây thừng sao cho chiếc khăn buộc giữa dây nghiêng về phía mình và vượt qua vạch số lượng giới hạn của mình trước thì bên đó thắng. Trong một cuộc tranh tài kéo co, người ta cử ra một trọng tài, trọng tài sẽ là người phân định thắng thua giữa hai đội chơi. Trong quy trình chơi, yên cầu người tham gia phải kéo hết công sức của con người, niềm tin đoàn kết cao và khi kéo hoàn toàn có thể bị đau rát tay do ma sát với sợi dây thừng,… nhưng bỏ lỡ những căng thẳng mệt mỏi, khi ta thắng lợi sẽ rất vui tươi.

Đối tượng tham gia trò chơi thường là những người trẻ tuổi khỏe mạnh, có sự hiếu thắng, tham gia cuộc thi kéo co để đọ sức và chứng minh và khẳng định mình. Có thể là nam cũng hoàn toàn có thể là nữ. Trò chơi kéo co đem lại niềm vui, sự tự do cho mọi người khi tham gia những trò chơi trong các dịp liên hoan. Ở Nước Ta, kéo co là một trò chơi dân gian truyền thống cuội nguồn. Trong các hội hè dã ngoại, trò chơi này luôn mê hoặc nhiều người tham gia. Vào các dịp lễ tết, kéo co lại là một phần quan trọng trong các liên hoan truyền thống, được nhiều người dân đảm nhiệm. Trò chơi kéo co còn được UNESCO công nhận là Di sản văn hóa truyền thống phi vật thể đa vương quốc đại diện thay mặt của quả đât.

Hiện nay có một yếu tố nổi cộm đó là trò chơi dân gian này đang dần bị quên lãng bởi thế hệ trẻ. Những đứa trẻ mê hồn với những trò chơi điện tử, mải mê với những bộ phim 3D kịch tính mà quên đi trò chơi truyền thống cuội nguồn của dân tộc bản địa, không màng đến trò chơi dân gian đã trở thành di sản phi vật thể, là đời sống niềm tin của ông cha ta khi trước. Bởi lẽ đó, tất cả chúng ta nên thức tỉnh, rời xa những trò chơi điện tử dù chỉ một ngày để tham gia chơi kéo co, lúc ấy ta mới nhận ra những niềm vui và sự thỏa mãn nhu cầu khi thắng lợi.

Kéo co – một di sản phi vật thể, một trò chơi thân thiện với con người Nước Ta. Trò chơi dân gian ấy luôn đóng vai trò quan trọng trong đời sống niềm tin con người mà tất cả chúng ta phải luôn nhớ về và giữ gìn nó.

Bài thuyết minh trò chơi kéo co 3 :

Nước Ta là một quốc gia giàu truyền thống cuội nguồn văn hóa truyền thống, vì thế do đó đời sống ý thức của con người rất mực nhiều mẫu mã. Trong đó, những trò chơi dân gian được xem là một nét đẹp văn hóa truyền thống, tạo ra sự truyền thống dân tộc bản địa Nước Ta. Trò chơi kéo co là một trong những trò chơi dân gian như thế và còn được lưu truyền thông dụng cho đến thời nay.

Trò chơi kéo co không ai biết nó đã có từ khi nào, từng thế từ thế hệ này đến thế hệ khác đều tối thiểu một lần tham gia hay tận mắt chứng kiến trò chơi kéo co này. Đây là trò chơi mang tính đồng đội rất cao và tập trung chuyên sâu vào sức mạnh để giành thắng lợi. Trò chơi này không chỉ có trẻ con mới chơi ở những vùng nông thôn mà lúc bấy giờ nó còn được thông dụng thoáng rộng ở toàn bộ các địa phương, ở mọi lứa tuổi. Bởi nó đem lại niềm vui, sự tự do cho mọi người khi tham gia trò chơi, nhất là trong các dịp liên hoan hay các hoạt động giải trí ngoài trời.

Trước khi triển khai chơi kéo co, người ta thường phải chuẩn bị sẵn sàng một sợ dây thừng dài, chắc như đinh. Phần giữa của sợi dây sẽ được buộc dấu bằng vải đỏ. Cách vạch TT về hai phía khoảng chừng một mét là vạch xuất phát của hai đội. Tùy vào số lượng người chơi mà chia ra số người trong hai đội sao cho bằng nhau. Thông thường số người chơi của mỗi đội là mười người. Có khi cả hai bên đều là nam, có khi đều là nữ, hoặc năm nam năm nữ xen kẽ, …

Khi trọng tài ra tín hiệu lệnh, thường là một hồi còi ( hoặc một tiếng trống ) hai bên sẽ ra sức kéo sợi dây về phía mình. Bên nào kéo được dấu vải đỏ về phía mình qua vạch xuất phát là bên đó thắng lợi. Tùy vào thể trạng của người chơi và cách phân bổ đội hình mà hoàn toàn có thể dẫn đến hiệu quả thắng – bại khác nhau. Thông thường, các đội sẽ sắp xếp hai người khỏe mạnh nhất của đội ở vị trí đầu và cuối, như vậy sẽ tổng hợp được toàn bộ lực kéo của các thành viên trong đội, thuận tiện giành thắng lợi hơn.

Một hình thức kéo co khác đó là người ta lấy tay người, sức người trực tiếp kéo co chứ không có sợi dây thừng. Khi ấy, hai người đứng đầu hai đội nắm lấy tay nhau, còn các thành viên phía sau ôm bụng người trước mà kéo. Nếu bên bên nào có người bị “ đứt dây ” rời ra là thua bên kia. Tuy nhiên, để phân thắng bại chung cuộc thì hai đội phải triển khai ba trận đấu. Bên nào thắng hai trận thì bên đó mới là đội thắng lợi ở đầu cuối.

Mỗi trận kéo co như vậy hoàn toàn có thể diễn ra vài giây nhưng cũng có khi căng thẳng mệt mỏi hơn lê dài đến cả vài phút. Trò chơi kéo co không chỉ là một trò chơi dân gian của trẻ nhỏ, mà nó còn được đưa vào chơi trong các dịp tiệc tùng, hội trại để đem lại không khí sôi động với những tiếng hò reo rộn ràng nhất. Các cổ độngviên sẽ nhiệt tìnhkhua chiêng, đánh trống và hò reo để cổ vũ. Đôi khi sự cổ vũ nhiệt tình từ phía người theo dõi cũng là động lực giúp cho đội chơi giành thắng lợi nhanh gọn hơn.

Hiện nay, ở Nước Ta đã Open những trò chơi văn minh đầy mới lạ và mê hoặc hơn nhưng mặc dầu thế, những trò chơi dân gian, đặc biệt quan trọng là trò chơi kéo co chắc như đinh sẽ vẫn còn là trò chơi lôi cuốn người chơi, người tham gia. Với tuổi thơ mỗi người, chắc như đinh đây cũng là trò chơi nhớ mãi không quên. Và dù sau này có đi đâu xa quay trở lại, thăm lại quê nhà sẽ vẫn bồi hồi xúc động nhớ lại trò chơi kéo co thuở nào.

Tham khảo thêm mẫu văn kể lại một trận tranh tài kéo co để lan rộng ra vốn từ ngữ trong quy trình diễn đạt lại trò chơi kéo co.

Giới thiệu về trò chơi thả diều

Bài thuyết minh trò chơi thả diều1 :

Trong mạng lưới hệ thống các trò chơi dân gian của ông cha ta xưa đã có rất nhiều trò chơi hay, mê hoặc và được thừa kế, tăng trưởng đến tận ngày này, và nhiều trò chơi đã vượt qua số lượng giới hạn của một trò chơi dân gian mà trở thành một bộ môn nghệ thuật và thẩm mỹ thực sự. Một trong số đó chính là trò chơi dân gian thả diều. Đây là một trò chơi có từ rất truyền kiếp và đến thời nay vẫn được nhiều người yêu thích và lựa chọn để chơi, vì mức độ ảnh hưởng tác động của trò chơi này đến quần chúng khá lớn nên hàng năm nhiều đơn vị chức năng đã đứng ra tổ chức triển khai các festival thả diều, thậm chí còn nó còn vượt ra ngoài biên giới vương quốc mang tầm quốc tế bởi có lượng người phần đông thương mến bộ môn này.

Thả diều là một trò chơi dân gian đã được Open cách đây rất lâu, trải qua nhiều thế hệ người Nước Ta sống sót và tăng trưởng đến tận thời nay. Không ai biết được đúng mực thời gian mà trò chơi thả diều được sinh ra, chỉ biết nó gắn liền với đời sống hoạt động và sinh hoạt văn hóa truyền thống hội đồng của người Nước Ta từ rất lâu rồi. Cùng với sự tăng trưởng của lịch sử vẻ vang, trò chơi dân gian thả diều không những không bị mất đi, thui chột mà ngày càng trở nên tăng trưởng, nếu như khi xưa nó chỉ thường được chơi vào các dịp liên hoan, lúc rảnh rỗi thì nay thả diều đã vượt qua một trò chơi dân gian trở thành một bộ môn vui chơi thực thụ, nó lôi cuốn phần đông sự thương mến, đam mê ở người Nước Ta, ở nhiều lứa tuổi, giới tính khác nhau.

Thả diều là trò chơi mà người ta dùng sức gió để đưa diều lên cao, người chơi, người thả sẽ điều khiển và tinh chỉnh bằng sợi dây mảnh, chắc như đinh ở bên dưới, hoàn toàn có thể tinh chỉnh và điều khiển lên cao, xuống thấp, tùy thuộc vào ý muốn của mình. Điều kiện cần phải có để thả diều chính là có gió, gió cũng không được quá lớn, không quá lặng. Người chơi sẽ dựa vào sức gió để đưa con diều lên cao, sau đó để con diều bay cùng với chiều của gió. Chính bởi đặc thù này mà thời gian người ta lựa chọn để thả diều thường là vào lúc sáng sớm và chiều tối, vì lúc này không những có bóng râm mà còn có gió, cường độ của gió cũng rất tương thích để hoàn toàn có thể thả diều.

Về cấu trúc của diều hoàn toàn có thể chia thành ba phần, đó chính là phần khung diều, phần giấy diều và phần ở đầu cuối là dây diều. Trước hết, phần khung diều thường được làm bằng khung tre mỏng dính hoặc khung bằng gỗ, nhưng khung diều này phải bảo vệ khung diều phải chắc như đinh, hoàn toàn có thể giữ vững trước sức thổi của gió, khung diều phải cân đối hai bên và khối lượng phải nhẹ, như vậy diều mới hoàn toàn có thể bay lên cao và giữ được cân đối giữa không trung. Khi xưa, vật tư phổ cập nhất mà ông cha ta sử dụng để làm diều chính là thanh tre mỏng dính, kĩ thuật làm cũng đơn thuần, thô sơ hơn so với thời nay.

Ngày nay, khung diều còn hoàn toàn có thể làm bằng sắt kẽm kim loại mỏng dính, vô cùng chắc như đinh, làm cho con diều có năng lực bay lên cao hơn thông thường và hoàn toàn có thể thích nghi hơn với thời tiết, khi gió lớn một chút ít cũng không bị quật ngã mà vẫn hoàn toàn có thể bay như thông thường. Bộ phận thứ hai không hề thiếu của diều chính là giấy diều, hay còn được gọi nôm na là phần áo của diều. Khi xưa, điều kiện kèm theo còn thiếu thốn, phần áo diều này được làm từ những mảnh giấy báo thừa, chúng sẽ được dính lại với nhau, dán xung quanh phần khung của diều. Đây cũng là một bộ phận quan trọng bởi đó chính là phần giúp cho diều đón gió và hoàn toàn có thể bay lên.

Ngày nay, khi thả diều đã trở thành một bộ môn nghệ thuật và thẩm mỹ thì phần khung hay phần áo diều cũng được phong cách thiết kế tỉ mỉ hơn, ngoài giấy thì vật liệu được ưa thích hơn cả chính là ni lông, vải dù, trên đó có những sắc tố vô cùng đẹp mắt, độc lạ, hoàn toàn có thể là những hình thù khác nhau, hoàn toàn có thể là hình cánh bướm, hình chim công, chim đại bàng … Những hình thù của cánh diều được sản xuất phong phú để ship hàng cho mục tiêu sử dụng của nhiều người. Phần sau cuối không hề thiếu của diều chính là phần dây diều, phần dây diều thường là dây dù, đây là loại dây nhẹ, mảnh, chắc như đinh hoàn toàn có thể giữ chắc con diều giữa không trung và đủ nhẹ để đưa con diều bay lên cao.

Ngày nay, sự tăng trưởng của bộ môn thả diều đã lôi cuốn ngày càng phần đông lượng người tham gia, mọi người thường tập trung chuyên sâu lại với nhau thành những tổ chức triển khai, những câu lạc bộ thả diều lớn. Đó chính là nơi những người yêu thích thả diều hoàn toàn có thể san sẻ niềm đam mê với bộ môn này cũng như san sẻ những kinh nghiệm tay nghề mà mình biết về thả diều. Họ tham gia tranh tài, tổ chức triển khai các festival để những người có cùng sở trường thích nghi hoàn toàn có thể thỏa mãn nhu cầu niềm đam mê của mình, mục tiêu chính không phải phần thưởng mà là sự giao lưu, san sẻ.

Thả diều là một trò chơi dân gian truyền kiếp, trải qua bao thế hệ nó vẫn được người Nước Ta tân tiến thương mến, thừa kế, thậm chí còn đưa nó tăng trưởng từ trò chơi dân gian thành một bộ môn nghệ thuật và thẩm mỹ được phần đông người Nước Ta thương mến, lựa chọn.

Bài thuyết minh trò chơi thả diều 2 :

Chẳng biết có từ khi nào nữa mà những trò chơi dân gian cứ dần dầntrở thành những trò chơi không hề thiếu so với toàn bộ những đứa trẻ không riêng gì ở thôn quê mà còn ở thành thị nữa. Những trò chơi dân gian chẳng phải chỉ dành cho trẻ nhỏ mà nó dành cho toàn bộ mọi lứa tuổi. Nói đến những trò chơi dân gian ta không hề không nhắc đến một trò choi gắn liền so với tất cả chúng ta đó là trờ chơi thả diều.

Diều được làm từ rất nhiều vật liệu khác nhau như bằng giấy, vải hay bằng ni lon. Nhưng được yêu thích nhất là ni lon bởi làm bằng vật tư này diều không những hoàn toàn có thể làm được những sắc tố hình dạng rất đẹp mà còn rất bền sử dụng được thời hạn lâu. Tùy vào sắc tố và hình dạng ta hoàn toàn có thể chọn rất nhiều loại diều với những hình dạng nhiều mẫu mã, người chơi hoàn toàn có thể chọn được tùy theo ý thích của mình. Đó là so với những loại diều dùng để sản xuất bán cho người chơi không hề sẵn sàng chuẩn bị được hay không làm được. Ưu điểm của những loại diều này chính là mẫu mã rất đẹp lại phong phú và đa dạng phong phú rất hợp mắt người chơi. Nhưng so với những trẻ nhỏ ở quê thìlựa chọn số một vẫn là diều làm bằng giấy. Đối với loại diều này thì vật liệu làm ra rất đơn thuần hợp với môi trường tự nhiên và sẵn có. Các em hoàn toàn có thể tận dụng tổng thể những giấy vở đã không dùng nữa để làm. Đối với những em nhỏ ở quê thì diều giấy không hề thiếu được khi mỗi mùa hè đến. Những cánh diều giấy nhẹ nhàng vút cao lên đến tận mây xanh khiến cho tất cả chúng ta như đang được bay lên cao cùng diều cùng với gió mây thật mê hoặc biết nhường nào.

Thả diều là trò chơi dân gian dựa theo sức nâng của gió vì thế để triển khai được trò này thứ nhất tất cả chúng ta cần phải chọn được khu vực thích hợp.

Đó là một bãi đất rộng thoáng không vướng cây cối hay vật chắn nào đó xa lối đi và phải có gió nhẹ. Và tất cả chúng ta cũng đừng quên những người bạn để cùng nhau thả diều thì mới vui. Những cánh diều thi nhau bay lên không trungsẽ tạo cho tất cả chúng ta những cảm xúc thăng hoa rất sảng khoái. Khi có gió thả diều thì một người cầm diều một người thả dây hoặc tất cả chúng ta hoàn toàn có thể làm cả hai việc đó được mà không cần ai khác. Khi thả diều ta chọn đúng hướng gió, khi có gió ta thả diều thật nhẹ cho thật cân.

Cánh diều thường có hình trăng hoặc hình lưỡi liềm hay còn gọi là diều quạ. Khung diều thì thường được làm bằng cật tre bánh tẻ chuốt tròn và nối với nhau. Giữkhung diều là một xương sống bằng tre cứng to bản to nhô ra bên. Hai bên cánh diều cong lên tạo thành khung diều hình lưỡi liềm.

Chiều cong của cánh diều phải thật cân đối, khung diều phải chắc như đinh và nhẹ. Diều được phất bằng giấy bản, bồi thành nhiều lớp bằng hồ dán. Sáo được xâu lại bằng một thanh tre đặt chéo góc ước đạt ba mươi độ với xương sống diều. Sáo thường làm bằng ống nứa, chia làm hai khoang, đầu gắn nắp hình vòm xẻ rãnh để gió lùa vào tạo nên âm thanh. Diều sáo trông đơn thuần nhưng phải khéo tay mới làm được. Ngày trước chưa có loại dây dù, ni lon nên dây neo thường là dây mây, sợi nhỏ được đập dập, xoắn lại rồi thắt nối thành sợi dây dài chừng dăm bảy trăm mét. Chẳng may dây neo mà đứt, cánh diều theo gió cuốn xa, thật xa, mang theo cả niềm hụt hẫng của người thả diều.

Ngày nay, trước sự tăng trưởng của nhịp sống văn minh, các nhà máy sản xuất, các dự án Bất Động Sản khu công nghiệp, dịch vụ thi nhau mọc lên. Những khoảng trống thoáng đãng, lộng gió ở các vùng nông thôn đang dần bị thu hẹp, thú chơi thả diều cũng cho nên vì thế mà bị mai một. Bên cạnh đó, sự ép chế của các phương tiện đi lại vui chơi văn minh như : trò chơi điện tử, internet đã khiến cho không ít trẻ nhỏ không còn mặn mà với những cánh diều truyền thống lịch sử. Song cánh diều thời xưa của tuổi thơ hồn nhiên đầy ước vọng ngày thơ sẽ mãi vẹn nguyên trong tâm thức chẳng thể phai mờ.

Trò chơi thả diều sẽ mãi là một trò chơi là nụ cười của nhiều người trong những ngày hè oi ả. Những ngày gió to ta đem diều ra thả tất cả chúng ta sẽ có những phút giây thật mê hoặc bình yên cùng cánh chim va một mảng xanh biêng biếc củabầu trời.

Bài thuyết minh trò chơi thả diều 3 :

Nước Ta là một vùng quê của những truyền thống lịch sử lịch sử dân tộc, truyền thống cuội nguồn văn hóa truyền thống. Trong suốt quy trình tăng trưởng của một nghìn năm lịch sử dân tộc, trong đời sống hoạt động và sinh hoạt truyền kiếp của dân cư, không riêng gì những phong tục tập quán, những truyền thống văn hóa truyền thống mang dấu ấn của Nước Ta được hình thành mà những trò chơi dân gian cũng vô cùng nhiều mẫu mã và độc lạ, những trò chơi này cũng góp thêm phần bộc lộ được những nét đẹp về văn hóa truyền thống cũng như những nét đẹp về ý thức, tâm hồn của con người Nước Ta. Một trong những trò chơi dân gian tiêu biểu vượt trội mà ta hoàn toàn có thể kể đến, đó chính là trò chơi thả diều.

Thả diều là một trò chơi dân gian độc lạ của con người Nước Ta, trò chơi này được hình thành trong quy trình hoạt động và sinh hoạt và lao động của người Nước Ta. Xuất hiện từ rất sớm và trò chơi độc lạ này vẫn được duy trì và tăng trưởng cho đến tận ngày ngày hôm nay. Khi xưa, cùng với nhịp độ của đời sống hoạt động và sinh hoạt thường ngày, ông cha ta không chỉ lo lao động, làm ăn sinh sống mà còn rất chú trọng đến đời sống niềm tin của mình, mà đơn cử nhất hoàn toàn có thể kể đến, đó chính làsự phát minh sáng tạo các trò chơi dân gian, một trong số đó là thả diều. Đây là phương pháp vui chơi độc lạ của ông cha cha ta sau mỗi giờ lao động đầy căng thẳng mệt mỏi, là cách lấy lại sức lực lao động sau những lo toan của đời sống, của áp lực đè nén cơm – áo – gạo – tiền.

Thả diều là trò chơi mà trong đó người chơi sẽ dựa vào sức gió của tự nhiên, đưa những cánh diều bay lên cao, sự liên kết của người chơi so với con diều là trải qua một sợi dây dù đủ dài để đưa con diều bay lên tận trời xanh. Sợi dây sẽ giúp con người điều khiển và tinh chỉnh con diều của mình bay đến độ cao nào hay bay đến nơi nào mình mong ước. Khi thu diều lại thì người chơi cũng cuộn từ từ sợi dây dù này lại, con diều sẽ gần mặt đất hơn, và ở đầu cuối sẽ hạ cánh để được người chơi xếp lại, mang về nhà. Nguyên lí sử dụng của các con diều này là dựa vào sức gió. Vì vậy mà hôm nào trời không có gió thì không hề chơi thả diều.

Nhưng nếu trời có gió nhưng người chơi không có kĩ năng thả, không biết cách đưa con diều bay ngược chiều gió để lên không trung thì con diều cũng không bay được như mong ước của tất cả chúng ta. Về cấu trúc của chiếc diều thì gồm có phần khung diều, thường thì những phần khung diều này sẽ được làm bằng tre hoặc bằng gỗ, đây là phần chống đỡ cho con diều, giúp con diều có những hình dáng nhất định và hoàn toàn có thể bay lên. Những chiếc tre hay gỗ dùng để làm khung diều này phải thật mảnh, dẻo dai bởi nếu quá nặng, to thì sẽ làm cho con diều trở nên nặng nề, từ đó khó hoàn toàn có thể bay lên, hoặc bay được nhưng cũng không cao. Còn nếu như phần khung này có mềm, không có độ dẻo dai thì khi có gió lớn thì con diều sẽ bị gió thổi làm cho gãy khung.

Bộ phận thứ hai của diều đó là phần nguyên vật liệu phụ để trang trí cho con diều cũng là bộ phận giúp con diều hoàn toàn có thể đón được gió và bay lên cao. Thông thường, phần áo diều này thường được làm bằng giấy báo, vải mỏng dính hoặc hoàn toàn có thể bằng ni lông. Ngày nay, sự tăng trưởng của đời sống niềm tin đã yên cầu tính thẩm mĩ cao hơn, do đó mà những con diều được trang trí với những sắc tố vô cùng bắt mắt, hình dáng con thuyền cũng được sản xuất thành nhiều kiểu khác nhau, hoàn toàn có thể là diều hình con chim, con bướm, chim phượng hoàng … Bộ phận không hề thiếu đó chính là dây dù. Dây dù buộc vào con diều để những người chơi hoàn toàn có thể tinh chỉnh và điều khiển con diều, nâng lên hay hạ xuống theo ý thích của mình, dây dù hoàn toàn có thể làm bằng những sợi dây gai mỏng dính nhưng có độ bền cao, độ dài của dây này cũng từ tám đến mười mét.

Những con diều thường được mang đi thả vào những buổi chiều có gió, nhưng gió này chỉ vừa đủ để diều bay lên, không quá lớn, bởi nếu vậy con diều sẽ bị gió thổi cuốn đi mất. Thời điểm người ta đi thả diều đông nhất, đó chính là tầm chiều tà, vì lúc này thời tiết sẽ rất thoáng mát, lại có gió. Đặc biệt ở những vùng nông thôn, cứ buổi chiều đến là mọi người sẽ tụ tập nhau lại đến một khu đất trống, hút gió để cùng nhau thả diều. Hình ảnh những cậu bé chăn trâu thổi sáo, thả diều có lẽ rằng đã quen thuộc so với dân cư Nước Ta. Sự phát minh sáng tạo của con người là không có số lượng giới hạn, cùng là con diều dùng để thả nhưng người ta hoàn toàn có thể tạo cho nó rất nhiều sắc tố, hình dáng, thậm chí còn những con diều này còn phát ra những âm thanh du dương, êm ái. Con diều này được người ta gọi là diều sáo, theo đó thì những chiếc sáo nhỏ được phong cách thiết kế đặc biệt quan trọng sẽ gắn lên thân của mỗi con diều. Để khi diều bay lên cao, có gió thì những con diều này sẽ tự động hóa phát ra tiếng sáo.

Trò chơi thả diều là một trò chơi dân gian đã có từ rất truyền kiếp, người ta hoàn toàn có thể chơi thả diều vào những lúc rảnh rỗi, giúp giải tỏa những căng thẳng mệt mỏi sau những giờ thao tác căng thẳng mệt mỏi. Đặc biệt, thời nay diều vẫn lôi cuốn phần đông sự yêu quý của rất nhiều người, hàng năm vẫn có rất nhiều các hội thi thả diều lớn được tổ chức triển khai, được rấ nhiều người lựa chọn, tham gia.

Giới thiệu về trò chơi nhảy dây

Thuyết minh về trò nhảy dây mẫu1 :

Nước Ta ngoài những phong tục tập quán phong phú, nhiều mẫu mã, nền văn hiến ngàn năm tuổi thì còn có một mạng lưới hệ thống đồ sộ những trò chơi dân gian, đó là những trò chơi được ông cha ta phát minh sáng tạo ra trong quy trình hoạt động và sinh hoạt tập thể. Đó là những trò chơi mang tính vui chơi, tính hội đồng cao bởi nó không phải là trò chơi cá thể mà yên cầu mọi người tập trung chuyên sâu lại mới hoàn toàn có thể chơi. Vì vậy mà Nước Ta luôn nổi tiếng với bạn hữu quốc tế bởi tính cố kết hội đồng vô cùng cao. Tính đoàn kết bộc lộ trong nhiều nghành nghề dịch vụ của đời sống nhưng chỉ cần nhìn qua những góc nhìn nhỏ hơn, thường thì hơn của đời sống là hoàn toàn có thể thấy rõ được điều này. Một trong những trò chơi dân gian khá thông dụng ở Nước Ta, chính là trò chơi nhảy dây.

Nhảy dây là một trò chơi dân gian vô cùng quen thuộc, đặc biệt quan trọng là ở những vùng quê, vùng nông thôn ở Nước Ta, giống như trò chơi chi chi chành chành hay chơi xóc hòn thì trò nhảy dây cũng vô cùng đơn thuần, chỉ cần một sợi dây là mọi người hoàn toàn có thể tham gia. Một trong những đặc trưng riêng không liên quan gì đến nhau của các trò chơi dân gian đó chính là tính hội đồng cao. Bởi vậy mà bất kể trò chơi dân gian nào cũng yên cầu sự tham gia của cả tập thể, nó giúp kết nối quan hệ giữa người với người trong một hội đồng. Mang tính vui chơi cao bởi thời hạn liên hoan diễn ra các trò chơi dân gian thường là vào khoảng chừng thời hạn nông nhàn trong sản xuất nông nghiệp, vào cuối những mùa vụ, khi những người nông dân đã hoàn thành xong công tác làm việc mùa vụ, đang trong thời hạn chờ bước vào mùa vụ mới.

Trò chơi dân gian nhảy dây cũng có rất nhiều phiên bản và nhiều hình thức chơi, bởi ở những nơi khác nhau thì con người lại có khuynh hướng chơi những hình thức mà mình cho là mê hoặc nhất, tương thích nhất với mình. Trước hết, nói đến trò nhảy dây truyền thống cuội nguồn, đây chính là trò chơi yên cầu sự nhạy bén, tinh xảo và sự khôn khéo của đôi chân. Theo đó, sợ dây sẽ dùng trong trò chơi dân gian này chính là dây thừng, dây chão, đây đều là những thứ rất dễ tìm trong đời sống xưa, bởi nó là thứ dùng để trói, buộc đồ vật của người nông dân.

Người chơi sẽ gồm có từ năm đến mười người, chia ra làm hai nhóm, một nhóm sẽ tiếp đón trách nhiệm quất dây, trách nhiệm này cần có hai người, mỗi người đứng ở một đầu của sợi dây, cùng hợp tác ăn ý cùng quất sợi dây theo hướng xuôi kim đồng hồ đeo tay. Nghe có vẻ như thuận tiện nhưng trách nhiệm này yên cầu sự uyển chuyển của bàn tay, sự hợp tác ăn ý của đồng đội, bởi nếu một người quất nhanh, một người quất chậm thì sợi dây thừng sẽ bị rối, người chơi sẽ không hề nhảy vào sợi dây được. Sợi dây thừng được quất lên sẽ tạo thành một vòng cung, có nửa đường kính cao hơn đầu một người, bởi chỉ có như vậy người chơi mới hoàn toàn có thể nhảy vào sợi dây, tương tác cùng với nó.

Nhóm còn lại sẽ là nhóm người chơi, nhóm này thì hoàn toàn có thể có trên hai người, càng đông càng vui. Nhưng ngược lại, càng đông thì trò chơi càng trở nên khó khăn vất vả hơn, bởi đông người sẽ khó trong việc tương tác, uyển chuyển nhảy. Người chơi sẽ nghe theo nhịp đếm một, hai, ba của người quất dây mà nhảy vào sợ dây, khi sợi dây chạm xuống mặt đất thì người chơi sẽ phải nhảy lên cao, sao cho đôi bàn chân của mình không làm vướng dây, người nhảy được càng nhiều thì sẽ là người thắng lợi. Trò chơi mê hoặc hơn ở chỗ, đó chính là không phải từng người nhảy một mà sẽ gồm bốn người nhảy một lượt, hai người bên này, hai người bên kia.

Khi có tín hiệu lệnh để nhảy thì sẽ cùng nhau nhảy vào sợi dây làm thế nào cho đồng đều nhất, khi có nhiều người cùng nhảy thì sẽ khó hoàn toàn có thể điều khiển và tinh chỉnh đôi chân của mình hơn, nhưng nếu hiểu ý của đồng đội, uyển chuyển nhảy lên được thì sẽ vô cùng đều đặn, thích mắt. Đây cũng là mục tiêu quan trọng của trò chơi, kết nối mọi người lại với nhau, sau trò chơi mọi người sẽ hiểu nhau hơn, sẽ hiểu hơn quy trình hợp tác để hoàn thành xong một trách nhiệm. Thế mới nói, trò chơi dân gian tuy đơn thuần, dễ chơi nhưng khi nào nó cũng chứa đựng trong đó những ý nghĩa nhân văn cao quý của ông cha ta.

Ở những dị bản khác thì trò chơi nhảy dây không phải dùng dây thừng, dây chão để chơi mà dùng một loại dây khác có độ đàn hồi, co và giãn cao hơn, như dây chun, dây nịt … và cùng với đó thì hình thức của trò chơi cũng trọn vẹn độc lạ. Thay vì sợi dây được quất cao lên để người chơi hoàn toàn có thể nhảy vào thì trò chơi nhảy dây này sẽ do hai người đứng hai bên, để sợi dây vào chân của mình, người chơi phải nhảy vào khoảng chừng trống của hai sợi dây, theo nhịp độ là : nhảy vào, xoạng ra, bắt chéo, nhảy vào và nhảy ra. Quan trọng là hoạt động giải trí nhảy vào nhảy ra phải diễn ra thật nhanh, không được gián đoạn. Hoàn thành xong một phần thì sẽ có phần thi khó khăn vất vả hơn, mà người ta gọi là các bàn, thấp nhất là bàn gối, sau đó đến bàn đùi, bàn hông, bàn nách và cao nhất chính là bàn cổ. Cùng với đó là độ cao ngày càng được nâng lên.

Trò chơi dân gian nhảy dây tuy có nhiều phiên bản, ở mỗi phiên bản thì hình thức chơi có sự độc lạ, nhưng điểm chung chính là sự mê hoặc ở trò chơi, bởi nó tôn vinh tính hội đồng, tính kết nối giữa con người với nhau chứ không đơn thuần là một trò chơi nhằm mục đích mục tiêu vui chơi.

Thuyết minh về trò nhảy dây mẫu 2 :

Nước Nước Ta là một trong những nước có nền văn hóa truyền thống dân gian rực rỡ, ngoài việc bộc lộ qua các câu hát dân gian thì còn biểu lộ qua các trò chơi nhảy dây.

Nhảy dây được xem chính là một trò chơi dân gian vô cùng quen thuộc, đặc biệt quan trọng là ở những vùng quê, vùng nông thôn ở Nước Ta. Ta có vẻ như cũng giống như trò chơi chi chi chành chành hay chơi xóc hòn thì trò nhảy dây ở đây cũng vô cùng đơn thuần. Bạn cũng chỉ cần một sợi dây là mọi người hoàn toàn có thể tham gia. Một trong những đặc trưng riêng không liên quan gì đến nhau của các trò chơi dân gian đó chính là tính hội đồng cao. Có lẽ cũng chính thế cho nên mà bất kể trò chơi dân gian nào cũng yên cầu sự tham gia của cả tập thể, nó cũng đã giúp kết nối quan hệ giữa người với người trong một hội đồng. Trò chơi này có vẻ như cũng sẽ mang tính vui chơi cao bởi thời hạn tiệc tùng diễn ra các trò chơi dân gian thường là vào khoảng chừng thời hạn nông nhàn dỗi nhất là trong sản xuất nông nghiệp. Đặc biệt vào cuối những mùa vụ, khi những người nông dân đã triển khai xong công tác làm việc mùa vụ, đang trong thời hạn chờ bước vào mùa vụ mới tiếp theo.

Có thể thấy được rằng chính trò chơi dân gian nhảy dây cũng có rất nhiều phiên bản và nhiều hình thức chơi. Cũng chính bởi ở những nơi khác nhau thì con người lại có khuynh hướng chơi những hình thức mà mình cho là mê hoặc nhất, tương thích nhất với mình. Trước hết, ta hoàn toàn có thể thấy được nói đến trò nhảy dây truyền thống lịch sử, đây chính là trò chơi yên cầu sự nhạy bén, tinh xảo và sự khôn khéo của đôi chân. Theo đó, ta có vẻ như thấy được sợi dây sẽ dùng trong trò chơi dân gian này chính là dây thừng, hay đó hoàn toàn có thể chính là dây chão và có vẻ như đây đều là những thứ rất dễ tìm trong đời sống xưa vì chính nó là thứ dùng để trói, buộc đồ vật của người nông dân.

Lúc này đây thì chính người chơi sẽ gồm có từ năm đến mười người, chia ra làm hai nhóm, một nhóm sẽ đảm nhiệm trách nhiệm quất dây. Và ta như hoàn toàn có thể thấy được chính trách nhiệm này cần có hai người, mỗi người đứng ở một đầu của sợi dây và cũng như cùng hợp tác ăn ý cùng quất sợi dây theo hướng xuôi kim đồng hồ đeo tay. Qủa thật thoạt nghe thì lại có vẻ như thuận tiện nhưng trách nhiệm này yên cầu sự uyển chuyển của bàn tay, sự hợp tác ăn ý của đồng đội, bởi nếu như mà một người quất nhanh, một người quất chậm thì sợi dây thừng sẽ bị rối và đương nhiên rằng chính người chơi sẽ không hề nhảy vào sợi dây được. Và khi sợi dây thừng được quất lên sẽ tạo thành một vòng cung, nó phải có nửa đường kính cao hơn đầu một người, bởi chỉ có như vậy người chơi mới hoàn toàn có thể nhảy vào sợi dây, tương tác cùng với nó.

Đây là một trò chơi dân gian rất là thân thiện với tất cả chúng ta, và nó không chỉ mang được niềm tin rèn luyện sức khỏe thể chất mà còn nói lên được sự đoàn kết, ý thức đồng đội của tất cả chúng ta.

Giới thiệu về trò chơi trốn tìm

Thuyết minh về trò chơi trốn tìm mẫu 1 :

Trò chơi “ Trốn tìm ” thường được tổ chức triển khai chơi ở những bãi đất trống thoáng rộng tiện cho việc các bạn đi dạo chạy nhảy, và cũng tiện cho việc đuổi bắt. Khi người phải đi tìm tìm lâu mà không thấy bạn nào Open sẽ có tâm trạng stress, chán nản thì thì các bạn đang đi ẩn trốn sẽ lên tiếng động gì đó để bạn đi tìm có chút manh mối động lực để chơi tiếp.

Trốn tìm là một nét văn hóa truyền thống của trẻ nhỏ các vùng nông thôn, đồng bằng những vùng quê ở Nước Ta, tổng thể các bạn những ai đã lớn lên ở vùng nông thôn thì đều biết trò này sẽ ít hay nhiều từng tham gia trò chơi này. Nó đã trở thành những món ăn niềm tin không hề thiếu, gắn liền với tuổi thơ bình yên, dịu êm của tất cả chúng ta khi còn thơ bé.

Khi tham gia trò chơi trốn tìm người chơi được trải qua những tích tắc vô cùng stress phải lẩn trốn sợ ai đó tìm thấy mình, cảm xúc đó vừa bồn chồn vừa vui mừng. Khi các bạn là người đi tìm cảm xúc lo ngại, xót ruột tăng lên khi không tìm thấy ai, vì các bạn kia trốn kỹ quá thì mình sẽ liên tục phải bịt mắt đi tìm chứ không được làm người đi trốn.

Đây là một trò chơi vô cùng hoảng sợ, căng thẳng mệt mỏi tạo nhiều niềm vui, sự phấn khích cho người tham gia. Chính vì thế, nó là trò chơi được nhiều bạn trẻ vùng nông thôn thương mến. Cho nên dù thời hạn đã trôi qua rất lâu nhưng trò chơi trốn tìm này vẫn không bị mai một, mà vẫn tăng trưởng rất vững mạnh ở nước ta. Nó đã trở thành nét văn hóa truyền thống riêng của nông thôn Nước Ta.

Thuyết minh về trò chơi trốn tìm mẫu 2 :

Thời thời xưa, khi đời sống ý thức của nhân dân chưa được như lúc bấy giờ, không hề có tivi, máy tính, máy chơi game, … thì trẻ nhỏ dân gian đã nghĩ ra rất nhiều trò chơi dân gian để cùng nhau chơi đùa trong những buổichiều thoáng mát. Trong đó có trò chơi trốn tìm, một trò chơi đầy sự phát minh sáng tạo và mang đậm sắc tố trẻ thơ.

Trò chơi trốn tìm có từ rất sớm trong đời sống hoạt động và sinh hoạt của dân cư Nước Ta. Trò trốn tìm hay còn có một tên gọi khác là trò ú tim ở khu vực miền Trung và trò năm mươi năm mươi ở khu vực miền Nam. Trong khoảng trống nông nghiệp, nông thôn xưa, những đứa trẻ trong cùng một xã, một làng hoặc một địa phương thường có xu thế tập trung chuyên sâu lại để cùng nhau chơi vào những buổi chiều hoặc buổi tối. Địa điểm tụ tập thường là ở đầu đình, gốc đa, những nơi diễn ra hoạt động và sinh hoạt văn hóa truyền thống của một tập thể.

Trò chơi trốn tìm thường được chơi thành từng nhóm đông từ sáu đến hơn chục người, trong đó có một người khi oẳn tù xì thua sẽ bị mọi người bịt mắt lại bằng một tấm vải, một chiếc khăn, miễn sao người bị bịt mắt sẽ không nhìn thấy mọi người. Và trong một khoảng chừng thời hạn nhất định, hầu hết là thời hạn trong vòng năm mươi giây người bị bịt mắt mới hoàn toàn có thể cởi bỏ khăn vải, cũng trong khoảng chừng thời hạn ngắn ngủi ấy thì những người còn lại sẽ chạy đi tìm chỗ trốn bảo đảm an toàn nhất. Sau ba mươi giây, người đi tìm sẽ đi xung quanh khu vực mà họ chơi để tìm kiếm những những người khác. Những người bị tìm thấy sẽ bị vô hiệu khỏi game show, nếu như hàng loạt người chơi bị tìm ra thì người đi tìm sẽ sống sót và người tiên phong bị tìm thấy sẽ liên tục thay người đi tìm chơi tiếp. Nếu người đi tìm không phát hiện ra mọi người trốn ở đâu, người đó hoàn toàn có thể hô “ tha gà ” và người đó sẽ là người đi tìm ở lượt chơi tiếp theo cho đến lúc tìm thấy người sửa chữa thay thế.

Theo luật của trò chơi trốn tìm thì người tiên phong bị tìm thấy sẽ có năng lực trở thành người đi tìm tiếp theo, nếu sau đó không có người nào giải cứu, khi ấy người tiên phong bị tìm thấy sẽ liên tục sửa chữa thay thế cho người đi tìm. Chỉ đến người thứ hai, thứ ba và những người sau đó giật mình chạy ra tớinơi người tìm mà không bị họ phát hiện thì người tiên phong bị tìm ra mới thoát cảnh đi tìm. Người đi tìm sẽ liên tục trò chơi mới và tìm người lại từ đầu.

Trò chơi trốn tìm thường được chơi vào xế chiều hoặc buổi tối và trong khoảng trống rộng, có nhiều chỗ ẩn nấp, những người đi trốn khó bị tìm ra bởi người đi tìm, trò chơi sẽ mê hoặc hơn nhiều nếu người đi tìm không thể nào tìm ra nơi những người khác đang ẩn nấp. Những người chơi cũng hào hứng hơn trong việc trốn thật kĩ, không để cho người tìm tìm ra nơi trú ẩn của mình. Ai cũng mong ước mình là người ở đầu cuối bị tìm thấy để hoàn toàn có thể cứu những người đã bị tìm thấy và thắng lợi. Trò chơi dân gian này không những phát minh sáng tạo mà còn tạo cảm xúc hoảng sợ cho người chơi nhưng thường đối tượng người tiêu dùng tham gia chơi trò chơi này là những đứa trẻ con, chúng rất năng động và sôi sục. Chính cho nên vì thế mà trò chơi trốn tìm trở thành một kí ức đẹp tươi khi nhớ về tuổi thơ.

Trò chơi trốn tìm có vẻ như rất thông dụng và trở thành một nét văn hóa truyền thống ở nông thôn. Giờ đây xã hội văn minh, công nghệ tiên tiến ngày một tăng trưởng, trẻ nhỏ hiếm khi chơi những trò chơi hoạt động sức khỏe thể chất như thế mà chúng thường mê hồn với những trò chơi điện tử,… Thật đáng tiếc nếu trẻ nhỏ – những thế hệ sau không được trải qua cảm xúc vui sướng, bồn chồn khi chơi trốn tìm – một trò chơi dân gian lí thú.

Chúng ta luôn tin rằng, dù trò chơi điện tử, những chiếc máy tính, ipad đầy cái mới lạ lúc bấy giờ sẽ chẳng khi nào làm lu mờ đi những giá trị, những nét đẹp của trò chơi trốn tìm – một nụ cười trong đời sống ý thức người dân Việt truyền kiếp.

Giới thiệu về trò ô ăn quan

Thuyết minh về trò chơi ô ăn quan mẫu 1 :

Từ ngàn năm nay, nền văn học dân gian đã thấm nhuần trong đời sống của nhân dân ta, ngay đến những trò chơi dân gian cũng được thông dụng thoáng đãng và quen thuộc, nhất là ở những vùng nông thôn. Một trong những trò chơi như vậy là trò chơi dân gian ô ăn quan.

Không biết đã Open từ khi nào nhưng ô ăn quan từ lâu đã trở thành một trò chơi thông dụng của người Kinh và đặc biệt quan trọng là với những bé gái. Đây không đơn thuần là một trò chơi để vui chơi mà còn là một trò chơi mang tính giải pháp cao. Có nhiều người cho rằng trò chơi này xuất phát từ bàn cờ mancala ở Ả Rập ( khoảng chừng 1580 – 1150 TCN ) và được Viral đi rất nhiều nơi và đến với nước ta.

Để chơi trò chơi này, cần chuẩn bị sẵn sàng 1 số ít điều như sau : “ Quan ” và “ dân ” tên gọi của hai loại quân chơi, cần dùng một vật tư có hình thể không thay đổi, kích cỡ vừa phải để người chơi hoàn toàn có thể cầm, nắm nhiều quân bằng một bàn tay khi chơi và khối lượng hài hòa và hợp lý để khỏi bị tác động ảnh hưởng của gió, đó hoàn toàn có thể là những viên sỏi, gạch nhỏ, hạt quả, mẩu gỗ,… Quân “ quan ” cần có size lớn hơn hoặc hình dạng khác quân “ dân ” để dễ phân biệt với nhau. Số lượng quan luôn là hai còn dân có số lượng tùy theo luật chơi nhưng thông dụng nhất là năm mươi. Sau khi đã có quân chơi, cần sắp xếp chúng : quan được đặt trong hai ô hình bán nguyệt hoặc cánh cung, mỗi ô là một quân, dân được sắp xếp vào các ô vuông với số quân đều nhau, mỗi ô là năm dân. Khi chơi trò này, thường gồm hai người chơi, mỗi người ngồi ở phía ngoài cạnh dài hơn của hình chữ nhật và những ô vuông bên nào thuộc quyền trấn áp của người chơi ngồi bên đó. Mục tiêu cần đạt được để giành thắng lợi đó là người thắng cuộc trong trò chơi này là người mà khi cuộc chơi kết thúc có tổng số dân quy đổi nhiều hơn.

Cách chơi cũng rất đơn thuần chỉ là di chuyển quân, từng người chơi khi đến lượt của mình sẽ chuyển dời dân theo những cách để hoàn toàn có thể ăn được càng nhiều dân và quan hơn đối phương thì càng tốt. Khi đến lượt, người chơi sẽ dùng tổng thể số quân trong một ô có quân bất kể do người đó chọn trong số năm ô vuông thuộc quyền trấn áp của mình để lần lượt rải vào các ô, mỗi ô 1 quân, khởi đầu từ ô gần nhất và hoàn toàn có thể rải ngược hay xuôi chiều kim đồng hồ đeo tay tùy ý. Khi rải hết quân ở đầu cuối, tùy trường hợp mà người chơi sẽ phải giải quyết và xử lý tiếp như sau :

Nếu liền sau đó là một ô vuông có chứa quân thì liên tục dùng tổng thể số quân đó để rải tiếp theo chiều đã chọn.

Nếu liền sau đó là một ô trống rồi đến một ô có chứa quân thì người chơi sẽ được ăn toàn bộ số quân trong ô đó. Số quân bị ăn sẽ được loại ra khỏi bàn chơi để người chơi tính điểm khi kết thúc.

Nếu liền sau ô có quân đã bị ăn lại là một ô trống rồi đến một ô có quân nữa thì người chơi có quyền ăn tiếp cả quân ở ô này. Nếu liền sau đó là ô quan có chứa quân hoặc hai ô trống trở lên hoặc sau khi vừa ăn thì người chơi bị mất lượt và quyền đi tiếp thuộc về đối phương.

Trường hợp đến lượt đi nhưng cả năm ô vuông thuộc quyền trấn áp của người chơi đều không có dân thì người đó sẽ phải dùng năm dân đã ăn được của mình để đặt vào mỗi ô một dân để hoàn toàn có thể thực thi việc di chuyển quân. Nếu người chơi không đủ năm dân thì hoàn toàn có thể vay của đối phương và trả lại khi tính điểm.

Cuộc chơi sẽ kết thúc khi hàng loạt dân và quan ở hai ô quan đã bị ăn hết. Trường hợp hai ô quan đã bị ăn hết nhưng vẫn còn dân thì quân trong những hình vuông vắn phía bên nào coi như thuộc về người chơi bên ấy. Ô quan có ít dân ( nhỏ hơn năm dân ) gọi là quan non và để game show không bị kết thúc sớm cho tăng phần mê hoặc, luật chơi hoàn toàn có thể lao lý không được ăn quan non, nếu rơi vào trường hợp đó sẽ bị mất lượt.

Trò chơi này rất hay và có những giải pháp yên cầu như một bàn cờ thực sự và chỉ cần một khoảng chừng sân nhỏ các bé gái hoàn toàn có thể chơi trò chơi này một cách tự do, vì thông dụng và mê hoặc như vậy nên trò chơi này có rất nhiều bài đồng dao đi kèm, một trong số đó là :

Hàng trầu hàng cau

Là hàng con gái

Hàng bánh hàng trái

Là hàng bà già

Hàng hương hàng hoa

Là hàng cúng Phật.

Ngày nay, khi xã hội ngày càng tăng trưởng và tân tiến, nhiều công cụ vui chơi khác sinh ra, những trò chơi dân gian như ô ăn quan cũng không còn được nhiều người chơi nhưng nó vẫn sẽ không khi nào biến mất trong truyền thống văn hóa truyền thống Việt.

Thuyết minh về trò chơi ô ăn quan mẫu 2 :

“ Cho tôi xin về thời ô ăn quan, rồi cùng chơi chắc rồi cùng chơi quay ” – lời bài hát cất lên lòng tôi lại nhớ về những ngày thơ ấu. Không siêu nhân, không điện tử, mấy đứa nhỏ trong làng kéo nhau ra bàn chơi ô ăn quan.

Nhắc đến ô ăn quan, chắc rằng bao bạn hữu tầm tuổi tôi thời xưa đều thông thuộc. Trò chơi này có nguồn gốc từ thời xưa rồi. Tôi chỉ được nghe qua lời bà do người xưa lưu truyền rằng : Vào thời trạng nguyên 1086, Mạc Hiển Tích có một tác phẩm tương quan đến các phép tính trong trò chơi ô ăn quan. Những thông tin về nguồn gốc của nó, tôi chỉ biết đến vậy.

Mặc dù vậy, nhưng về cách chơi, chúng tôi vô cùng nắm rõ. Đầu tiên đến với khâu sẵn sàng chuẩn bị. Trước hết phải chọn nơi để đặt bàn chơi, diên tích không cần quá lớn, chỉ cần đủ cho hai đến ba người chơi. Có thể là một góc nhỏ trong ngõ, hay ở đầu làng, hay trên một bàn đá. Tiếp đó là sẵn sàng chuẩn bị một mảnh gạch nhỏ hay một viên phấn để ve khung chơi. Khung chơi ở đây hình chữ nhật, dài tầm một mét hoặc hơn tùy thuộc vào người chơi. Sau đó chia hình chư nhật thành 10 ô bằng nhau. Hai bên cạnh ngắn của hình chữ nhật tạo thành hình bán nguyệt hay hình vòng cung. Sau bước chuẩn bị sẵn sàng, ta đi tìm 50 viên sỏi hoặc viên đá hoặc là những miếng nhựa có size đều nhau, chia đều vào 10 ô trong hình chữnhật gọi là ô dân. Còn hai ô vòng cung kia gọi là ô quan. Đặt vào mỗi bên một viên sỏi to hoặc một viên đá to có kích cỡ lớn, sắc tố khác nhau để phân biệt

Sau khi đã chuẩn bị sẵn sàng xong xuôi, hai người chơi được chia làm 2 đội : đội A và đội B. Để cho công minh thì hai bên oẳn tù tì xem bên nào thắng tức là bên đấy được quyền xuất quân trước. Người chơi bên đội A ( hoặc đội B ) người viên thắng dùng 5 quân trong 10 ô bất kỳ rải lần lượt vào các ô còn lại xuôi ngược tùy ý gồm có cả ô quan lớn. Tuy nhiên việc chia vào cả ô quan còn phụ thuộc vào vào cách chơi ở từng vùng miền. Đến khi 5 viên đá hay sỏi ta đãrải hết ở các ô thì ta có quyền lấy sỏi ở ô tiếp theo để liên tục rải. Cho đến khi nào viên sỏi ở đầu cuối được dùng cách khoảng chừng là một ô trống thì số sỏi ở ô bên cạnh được bỏ ra ngoài và thuộc về người vừa rải chỗ đá hoặc sỏi ấy. Và đến khi nào viên sỏi ở đầu cuối dừng lại ở 2 ô trống liên tục thìngười đó coi như là mất lượt và phải nhường lại để bên B đi quân của mình. Người chơi tiếp theo cũng chơi tương tự như như bên A chơi. Và cứ thế hai người đi quân cho đến khi số quân ở từng ô hết. Người nào có số viên đá hay sỏi nhiều hơn thì người đó thắng. Và còn một điều quan tâm nữa ở đây đó là 1 quan được quy đổi thành 5 hay 10 dân còn nhờ vào vào thỏa thuận hợp tác của người chơi khởi đầu.

Mặc dù nghe có vẻ như chơi đơn thuần nhưng để thắng lợi thì người chơi phải đo lường và thống kê thật nhanh, yên cầu sự nhanh trí, bởi để giám sát cho bước tiến tiếp theo sao cho hoàn toàn có thể ăn được nhiều quân thì người chơi chỉ hoàn toàn có thể suy nghi nhiều nhất trong 30 giây.

Như vậy việc chơi trò ô ăn quan không riêng gì đem lại niềm vui cho các bạn mần nin thiếu nhi, cho những cô cậu học trò sau một giờ học căng thẳng mệt mỏi ở trường. Hơn nữa khi chơi trò chơi này, nó sẽ thu hẹp khoảng cách giữa hai người chơi, tạo nên sự thân mật, kết nối tình bạn trở nên khăng khít. Rèn luyện cho người chơi kĩ năng giám sát tốt, xử lí trường hợp một cách nhanh gọn.

Hơn nữa việc chơi ô ăn quan cũng góp thêm phần bảo vệ một nét đẹp truyền thống lịch sử văn hóa truyền thống của dân tộc bản địa. Như vậy, trong thời đại công nghệ tiên tiến tăng trưởng như lúc bấy giờ, việc gìn giữ và tăng trưởng trò chơi ô ăn quan này ngày càng quan trọng và cần được lưu tâm. Mong rằng trò chơi này sẽ được phổ cập rộng hơn để nhiều bạn trẻ ở mọi lứa tuổi hoàn toàn có thể tiếp cận được, góp thêm phần nuôi dưỡng tâm hồn cũng như tăng trưởng trí óc cho các bạn.

Sưu tầm và tuyển chọn Văn mẫu lớp 8 hay nhất / Đọc Tài Liệu

Source: http://amthuc247.net
Category: Cách làm